Vừa dứt lời, phen kinh hoàng nữa, mấy bọn họ đều giữa tháng mười Vu Tuệ về đây, nhưng cũng chỉ cô về đây thăm nhà chứ từng cô thi tuyển. Không ngờ cô chỉ tham gia mà kết quả còn loại nữa, ngay cả một còn nghiệp cấp hai như Diệp Bảo Châu mà cô còn so !
Lập tức hỏi: “Không chứ? Vu Tuệ thi tuyển, còn thi trượt?”
Cao Hồng Anh vốn chỉ cho Giang Tú Linh ngậm mồm là , nhưng ngờ mà bà hạ thấp Diệp Bảo Châu như thế, trong lòng bà cũng tức giận: “Còn , cô thi đấy, còn thi trượt, trong khi Bảo Châu nhà chúng đỗ, hóa các , sớm các chuyện thì cho .”
Mọi thật sự chuyện , dù thì khi Vu Tuệ cũng chỉ ở một tuần, cũng nhàn rỗi để lúc nào cũng chú ý đến chuyện nhà khác, chỉ là ngờ mà Vu Tuệ thông qua kỳ thi, thế mà Giang Tú Linh còn hổ mà Diệp Bảo Châu?
Mọi đều Giang Tú Linh: “Tú Linh, bà Bảo Châu như là đúng , gì thì Bảo Châu cũng thể vượt qua bài thi tuyển, bà lời như chứ?”
Bị nghi ngờ, Giang Tú Linh tức đến lệch mũi, Cao Hồng Anh trực tiếp chửi ầm lên: “Cao Hồng Anh, Vu Tuệ về quê mấy năm, nhất thời thi đỗ cũng chỉ là sai sót bình thường, nếu Diệp Bảo Châu cũng về quê mấy năm mới thi, sợ là cô còn trực tiếp nộp giấy trắng !”
“Thật ? Thím Giang?” Lục Thiệu Huy nắm tay Diệp Bảo Châu, trong con ngươi đen tối mang theo ánh sáng lạnh, thẳng bà : “ Bảo Châu nhà chúng ủy ban xưởng, vì cống hiến to lớn nên lãnh đạo tiến cử tới lớp học ban đêm học bổ túc văn bằng quản lý, lớp bổ túc vốn cần học nửa năm nhưng cô chỉ mất hơn một tháng thông qua kỳ thi nghiệp và lấy chứng chỉ nghiệp trung cấp nghề, học lực của cô cũng thấp hơn Vu Tuệ nhà các bà !”
Diệp Bảo Châu cũng Giang Tú Linh và lạnh: “ đấy thím, bây giờ nghiệp trung cấp, mà nộp giấy trắng chứ?”
Một đám hít ngược một ngụm khí lạnh, mà Diệp Bảo Châu lợi hại như thế? Vừa mới lãnh đạo tiến cử, còn chỉ tốn hơn một tháng thông qua kỳ thi nghiệp, lấy bằng nghiệp trung cấp?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-284.html.]
Đây còn là ? Đây là thần mới đúng ?
Mọi còn lấy bình tĩnh thì Lục Thiệu Huy Giang Tú Linh lạnh lùng tiếp: “Vu Tuệ đến ngay cả một bài thi ở công xưởng bình thường nhất còn qua nổi, cho dù Bảo Châu sinh tám đứa, mười đứa vẫn thừa sức so với Vu Tuệ nhà thím, thím còn hổ mà lôi cô so với Bảo Châu nhà chúng ?”
Cao Hồng Anh cũng lạnh giọng bảo: “Bảo Châu nhà chúng xuất đường hoàng, cố gắng tiến bộ, công việc của và cũng học lực, dựa cái gì xứng so với Vu Tuệ nhà các bà?”
Giang Tú Linh một đống thông tin đầy ắp trong miệng bọn họ cho choáng váng, cái gì mà Diệp Bảo Châu tới lớp học ban đêm học bổ túc, cái gì mà kỳ thi nghiệp, vớ va vớ vẩn, bà ?
Chỉ mấy tháng như thế mà Diệp Bảo Châu nhiều việc như ?
Vậy mà bà chẳng một tí nào cả!
Vân Mộng Hạ Vũ
Sắc mặt bà đỏ lên giống như vả cho một phát, còn khó xử hơn cả lột áo mặt .
Những khác ở bên cạnh cũng suy nghĩ giống bà , Diệp Bảo Châu thì thông qua kỳ thi tuyển, cống hiến gì đó học bổ túc thi cử gì đó, mấy chuyện bọn họ đều từng đến chút nào ?
cũng may mà bọn họ giống Giang Tú Linh, mắng Diệp Bảo Châu cái gì cũng sai, bằng bây giờ cũng chửi đến còn mặt mũi gì chính là bọn họ.
Một đám còn đang nghĩ ngợi thì Lục Thiệu Huy nghiêm giọng : “Thím mắt chó coi thường , thể tính toán, nhưng chuyện chúng đẻ con, thím nhất định xin chúng !”