Nếu bàn  hợp đồng thì nhớ khen thưởng, như   thể kích thích tính tích cực của công nhân, đến khi  tiêu thụ tăng lên, dây chuyền sản xuất hiển nhiên cũng sống.
Cuối cùng, trọng điểm mà cô nhắc tới chính là dây chuyền sản xuất, bày tỏ bản    dây chuyền sản xuất dùng sản xuất cho nên mới   hai phần văn kiện , còn mập mờ thổ lộ   bản   nổi trội nên mới  thứ .
Quách Hữu Bình dường như  thể ngay lập tức thấu hiểu Diệp Bảo Châu, vì lúc  dây chuyền sản xuất bánh ngọt   gần một năm  vẫn  khởi sắc, cộng thêm Vạn Phúc  mạnh như , trong xưởng cũng   chút suy nghĩ  dừng , bây giờ dây chuyền sản xuất  là của cô nên cô quan tâm đến cũng là điều hiển nhiên thôi.
Quách Hữu Bình cảm thấy cô là một công nhân cầm  tiền lương của công nhân nhưng  lo nghĩ nhiều như thế, cũng khiến ông  vô cùng cảm động. Dù  thì bây giờ mấy đồng chí  tiền lương cũng cố định,  nào cũng  canh một tấc đất nhỏ của  mà    nhiều hơn, cũng  bằng lòng nghĩ nhiều, kiểu đồng chí   cái đầu thông minh  còn tích cực giống như Diệp Bảo Châu thật sự chẳng  đến mấy .
Quách Hữu Bình vô cùng vui sướng, hảo cảm đối với Diệp Bảo Châu  tăng lên thêm một bậc, vốn ông  còn đang do dự vì Diệp Bảo Châu mới tới ủy ban xưởng, nếu cho cô phần thưởng công nhân ưu tú nhất, bản   cũng  tiện giải thích với những  khác, nhưng lúc  trong lòng ông    tính toán cả .
Cho nên ngay khi tầng lãnh đạo ủy ban xưởng họp, ông   đề nghị với xưởng trưởng Tiền sẽ trao suất công nhân ưu tú nhất bên văn phòng ủy ban xưởng cho Diệp Bảo Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-287.html.]
Xưởng trưởng Tiền cũng   ấn tượng lớn bao nhiêu về Diệp Bảo Châu, chỉ thấp thoáng nhớ hình như cô và Lục Thiệu Huy  chút quan hệ, mà Lục Thiệu Huy   chính là cán sự công hội  đề nghị xây nhà góp vốn lúc . Bọn họ  như thế, nhưng công xưởng khác cũng theo dõi giám sát, mấy lãnh đạo ở ủy ban cách mạng  cũng  đợi một lô nhà  xây dựng xong, nếu  phát hiện   vấn đề gì thì những công xưởng khác cũng  thể  theo, đến khi  còn  gọi Lục Thiệu Huy và Trần Minh Dũng đến công hội thành phố giảng giải một phen.
Ông  còn   gì thì ủy viên Hà  trực tiếp bảo: “Thế   mà ? Diệp Bảo Châu mới  ủy ban xưởng hơn ba tháng, cho dù ủy ban xưởng chúng    , chỉ với lý lịch  cũng  đến lượt cô  mới đúng.”
Ông   như   khiến Vương Hải Thuận  vui, dù  thì Diệp Bảo Châu cũng  việc  quyền ông , biểu hiện của cô ông  đều  thấy hết cả: “Lão Hà, lời  của ông quá khó  ,    những chuyện khác, chỉ kể riêng đồng chí  cống hiến   cơ hội  bầu chọn , lẽ nào Diệp Bảo Châu   cống hiến gì cho xưởng chúng   ?”
Ủy viên Hà thật sự  hiểu nổi,   Diệp Bảo Châu  chỉ   mấy kiểu bánh Chiffon thôi ,  chỉ  như   lọt  mắt Quách Hữu Bình và Vương Hải Thuận  : “Cái   , nhưng cô  vốn chính là công nhân trong xưởng,   ống hiến cũng là chuyện hiển nhiên mà, bây giờ  ai trong chúng  vẫn   một chút cống hiến nào ?”
Vương Hải Thuận nhíu mày  ông : “Ông sai , cô   chỉ   một chút cống hiến thôi , cải thiện sản phẩm ban đầu  dây chuyền sản xuất điểm tâm cũng là kiến nghị của cô ,  đó mười sáu sản phẩm mới tăng thêm cũng đều do cô  nhắc đến, là cô  đề nghị để công nhân quảng cáo và dựng điểm bán tạm thời,   công tác tuyên truyền bước đầu, bây giờ mẫu bánh Chiffon  bán chạy cỡ nào   cũng đều  cả  đấy, cũng vì thế mà dây chuyền sản xuất  của chúng  mới trực tiếp sống dậy.”
“Cũng vì bánh Chiffon bán chạy nên xuất hiện hàng nhái, cũng là cô  đề nghị hợp tác với công xưởng nhỏ  hàng nhái,  chỉ giải quyết  vấn đề năng lực sản xuất của chúng  mà còn áp chế  sự xuất hiện điên cuồng của mấy hàng nhái đó, điều quan trọng hơn cả là cô  còn ngăn chặn Ngô Mỹ Hà, ngăn chặn Vạn Phúc, cứu vãn thiệt hại  thể tránh khỏi cho xưởng chúng !”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ngoài những chuyện  , đợt tết Nguyên Đán , cô  cũng coi như  lấy  đơn đặt hàng gần chục nghìn hộp quà của xưởng sắt, vì sản phẩm hợp ý cho nên bây giờ hộp quà tết, xưởng sắt cũng vẫn chọn hợp tác với chúng , tương lai cũng  khả năng vẫn sẽ tiếp tục hợp tác.”