Ông  một   xong  dừng một lúc,  đó nhanh chóng bảo: “Diệp Bảo Châu là một cán sự sản xuất,   nhiều việc như thế    thể  chỉ là một chút cống hiến nho nhỏ ?”
Ông   dứt lời, trong phòng họp lập tức yên tĩnh, mấy  bọn họ đều  mẫu bánh Chiffon do xưởng  sản xuất chính   lan rộng khắp  bộ thành phố Động Dương, còn trực tiếp đánh bay bánh trứng gà bán chạy nhất  thị trường ngày , cũng vì thế mà bảng hiệu Dân Phúc  cũng  quần chúng nhớ tới.
Chỉ là, bọn họ  ngờ trong  vẫn còn một vài chuyện,  mà   liên quan đến Diệp Bảo Châu? Cũng  ngờ chỉ trong  thời gian ngắn như thế mà Diệp Bảo Châu    nhiều việc như ? Thế  cũng  giống một chút cống hiến trong lời của ủy viên Hà thì .
Ủy viên Hà cũng  choáng váng, lẽ nào mấy chuyện  đó mà Vương Hải Thuận    do Quách Hữu Bình   ? Sao  biến thành Diệp Bảo Châu ?
Mấy tháng gần đây xưởng trưởng Tiền bệnh cho nên   nhiều chuyện đều giao cho Quách Hữu Bình. Bây giờ   Vương Hải Thuận  như  cũng  ngạc nhiên, Diệp Bảo Châu  là một cán sự  mà   giác ngộ cao như thế, chủ động chia sẻ với nhà xưởng, kiếm tiền cho xưởng, hơn nữa hình như còn   ?
Ông  trầm ngâm một lúc   Quách Hữu Bình: “Những lời mà ủy viên Vương  mới  đều là thật cả ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Quách Hữu Bình cũng  hề keo kiệt mà gật đầu, mấy lời Vương Hải Thuận   sai một tí nào cả, đương nhiên, ông  cũng   chuyện của Hứa Tiếu Vân . Chuyện của Hứa Tiếu Vân   thì vẫn là nhờ khi  Diệp Bảo Châu lanh trí cho nên bà  mới  điều chức, bây giờ bọn họ cùng chủ nhiệm mới của tòa nhà bách hóa – Vương Hướng Đông hợp tác càng thuận lợi hơn, đơn đặt hàng cũng   tăng lên một chút!
Ông  nở nụ : “Vâng, đồng chí Tiểu Diệp  việc cần cù chăm chỉ,  suy nghĩ của riêng , chủ động tích cực, là một đồng chí vô cùng  tồi, dây chuyền sản xuất  của cô  đến  mắt  kiếm cho xưởng chúng  thu nhập ba mươi nghìn đồng, cho nên  mới  cho cô  suất công nhân ưu tú.”
Mọi  cũng hít một , ba mươi nghìn đồng tương đương với mỗi tháng mười nghìn, hơn nữa còn là dây chuyền sản xuất mới!
Ủy viên Hà cũng  kinh ngạc, nhưng cho dù mấy chuyện  đều là Diệp Bảo Châu  thật nhưng công xưởng cũng  cho cô cơ hội , nếu tiếp tục cho cô cơ hội, đến khi    đề bạt cô lên, thế    mà ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-288.html.]
Ông   Quách Hữu Bình: “Tiểu Diệp  tồi nhưng chúng   cho cô  cơ hội nhận suất học bổ túc ở lớp học ban đêm  còn gì, còn cho cô  phần thưởng  nữa sẽ thật quá bất công đối với  khác, chúng  cũng  thể nhất bên trọng nhất bên khinh .”
Vương Hải Thuận  ông  và hỏi: “Hai cái   xung đột ? Cũng   quy tắc ai lấy  suất học bổ tốc thì  thể nhận suất công nhân ưu tú nữa, huống chi, cô  cũng  khiến chúng  thất vọng, chỉ hơn một tháng  lấy  bằng  nghiệp .”
Xưởng trưởng Tiền   một phen kinh hãi, hơn một tháng mà Diệp Bảo Châu  lấy  bằng  nghiệp?
Lợi hại như ?
Ủy viên Hà  ánh mắt  của xưởng trưởng Tiền,  nhanh  : “ là   quy định , xưởng trưởng Tiền,  cảm thấy nên cho  khác mới , như  mới  thể  đến mức công bằng công chính!”
Xưởng trưởng Tiền cũng cảm thấy ủy viên Hà   sai, ông   Quách Hữu Bình, còn   gì thì Quách Hữu Bình  trực tiếp bảo: “ vốn cũng  ý giống như ủy viên Hà, nhưng  sắp nghỉ tết  mà đồng chí Tiểu Diệp vẫn  quên công xưởng,  chủ động trình bản kế hoạch sản phẩm mới lên cho ,   hỏi các vị  ở đây, ngoại trừ bộ phận nghiên cứu phát triển  thì còn  ai trình kế hoạch gì lên cho  ?”
“Bây giờ, các vị  ai nghĩ đến việc  phân tích thị trường, phân tích năm  chúng  nên bán cái gì ở , bán thế nào,  tìm kiếm khách hàng thế nào? Và  thế nào để lấy  đơn hàng ?”
Nói xong, ông  đưa thứ mà Diệp Bảo Châu  giao lên cho xưởng trưởng Tiền.
Một đám : …
Bọn họ còn  giao tổng kết công việc cuối năm đây,  thể so  !