Hơn nữa    khác nhưng chỗ Quách Hữu Bình và Vương Hải Thuận nhất định  , mà phía bên Lục Thiệu Huy cũng  qua chỗ của Trần Minh Dũng, ngoài  Diệp Bảo Châu còn dự định tới chỗ thầy Phùng một chuyến, cũng  tạo dựng mối quan hệ  với lãnh đạo thì   mới  cơ hội  tay .
Diệp Bảo Châu  qua , Cao Hồng Anh chuẩn   đầy đủ,  cơ bản rượu và t.h.u.ố.c lá đều  hết, thời buổi  rượu và t.h.u.ố.c lá đều là đồ ,  thể thấy  thành ý ở đây. Cô cũng cảm thấy  , thêm nữa thì  quá.
Bọn họ nhanh chóng ăn xong bữa sáng, còn  kịp dọn dẹp thì ngoài cửa  truyền tới tiếng gõ cửa, Lục Thiệu Huy đang định  mở cửa thì Cao Hồng Anh  giành  một bước  .
Cửa  mở,   một đám con nít ồ ạt lao thẳng  bên trong, ríu  ríu rít hô: “Chúc ông bà năm mới vui vẻ…”
“Cung hỉ phát tài, sức khỏe dồi dào.”
“Kiếm  nhiều tiền, cho thêm nhiều kẹo.”
Mấy đứa trẻ   lớn  nhỏ, lớn nhất trông chẳng qua cũng chỉ sáu, bảy tuổi. Hôm nay tụi trẻ mặc quần áo mới, trông  hứng khởi tưng bừng. Có vài đứa trẻ còn chấm hồng tâm  trán, mỗi một đứa còn mang một túi vải nhỏ, trong túi đều phồng lên,     là  tới nơi khác chúc tết .
Cao Hồng Anh  mà  ha ha, nhanh chóng kêu đám  Diệp Bảo Châu lấy kẹo mà bọn họ  chuẩn  từ sớm  đây phát,  đó dỗ tụi nhỏ: “Đừng chen lấn nhé,  nào cũng  hết.”
“Cảm ơn bà ạ!”
“Cảm ơn thím ạ.”
“Chúc bà sức khỏe dồi dào.”
Có đứa bé nhận  kẹo  Diệp Bảo Châu với đôi mắt to lấp lánh, hỏi bằng giọng trẻ con non nớt: “Thím ơi,   trong bụng thím  em bé  ạ?”
Cao Hồng Anh vui vẻ hỏi cô bé: “Sao cháu  trong bụng thím  em bé?”
Bé gái  thành thật đáp: “Cháu    đó ạ.”
Cô bé   như ,  bạn nhỏ khác   theo: “Cháu cũng    trong bụng thím  em bé, thím sẽ sinh em bé  nhanh, đến khi  sẽ   nhiều em trai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-301.html.]
“Không , là   nhiều em gái chứ, em gái vui hơn…”
“Không ,  sinh em trai, em trai mới vui.”
“Tớ thích em gái mà…”
“Tớ  em trai!”
Mấy bạn nhỏ vốn vui vẻ hào hứng tới đây chúc tết chỉ vì một chủ đề  mà trực tiếp cãi , Cao Hồng Anh vội vàng nhét cho vài nắm kẹo mới dỗ  .
Sau đó   hai tốp trẻ con nữa đến, đều ríu  ríu rít, náo nhiệt ồn ào cứ như nhà trẻ .
Lục Thiệu Huy chứng kiến mấy màn  với ánh mắt u ám, đột nhiên cảm thấy một thai ba đứa thật sự là quá nhiều, lỡ như con gái cũng nghịch như con trai   còn sống nổi cuộc sống   nữa ?
Ôi, cứu …
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Bảo Châu ngược  cảm thấy  thú vị,  đây đón tết ở thành phố lớn đều  ít đốt pháo, mùng một năm mới  chúc tết cũng ít. Một ngày   trẻ tuổi đều trải qua trong ổ chăn,  cơ bản đón tết cũng   hương vị của tết,   gì khác biệt với ngày nghỉ bình thường cả.
 bây giờ thì khác,  chỉ  thể đốt pháo mà còn  một đám trẻ con xếp hàng tới chúc tết, bên ngoài còn  một nhóm các ông các bà  đánh cờ,    phố còn  hoạt động. Tuy rằng bây giờ cô vẫn   thấy nhưng bầu  khí náo nhiệt của tết nhất  khiến cô cuối cùng cũng cảm giác hương vị của năm mới.
Ứng phó với mấy bạn nhỏ tới chúc tết xong, một buổi sáng  gần như trôi qua hết, Lục Quốc Đống và Cao Hồng Anh cũng   ngoài, hôm nay bọn họ cũng   chúc tết. Ngoại trừ  , Cao Hồng Anh còn   hỏi thăm nhân viên kiểm định chất lượng của công ty lương thực mà Lục Thiệu Lan   .
Tuy rằng Lục Thiệu Lan  cho bọn họ điều tra nhưng  là cha ,  thế nào cũng   đối phương là một  thế nào, gia đình   thì mới yên tâm cho con gái qua  với   . Nếu  đàn ông đó chẳng   ,  bọn họ sẽ  chấp nhận chuyện Lục Thiệu Lan liên tục tặng đồ cho  đó.
Cho nên  khi thu dọn đồ đạc, Cao Hồng Anh  Lục Thiệu Lan: “Hôm nay   con cũng định  ngoài ?”
Hôm qua   thẳng   nên Lục Thiệu Lan cũng  giấu nữa: “Vâng, con  đồng ý với bọn họ hôm nay sẽ cùng  ngoài  chơi .”
Cao Hồng Anh gật đầu: “Đi cũng , nhưng con  thể  nhà  ,  năm giờ tối nhất định  về nhà,  ?”