Diệp Bảo Châu thấy  vẻ như cô   nhớ  gì đó, cô nhanh chóng : “,  thiệp chúc mừng gì , bên   lời mập mờ gì đó cũng .”
Lúc , Lục Thiệu Lan mới nhớ  cái đợt tết Nguyên Đán  hai  bọn họ cũng  ngoài một lúc, khi  cô   tặng khăn quàng cổ và bút máy cho  đàn ông, nhưng  đàn ông  chẳng chuẩn  gì cả, cô   vui cho nên lúc đó     mua thiệp chúc mừng,  một vài lời chúng bên  nhưng phần đề tên chính là “Phong yêu em nhất!”
Tuy rằng bốn chữ đó là cô  ép  đàn ông , nhưng như  cũng  thể dùng để chứng minh bọn họ đang hẹn hò!
Diệp Bảo Châu  thế lập tức nhướng mày, xác định  với cô : “Em chắc chứ?”
Lục Thiệu Lan  mừng rỡ gật đầu: “Đương nhiên là chắc chắn , ký tên là ‘Phong yêu em nhất’ luôn mà, thiệp chúc mừng còn đặt ngay  bàn trang điểm của !”
Cô   ép Lâm Tuấn Phong  mấy chữ đó, bản  còn  thể  chắc chắn  ? Vừa  cô   Lâm Tuấn Phong và Vu Tuệ  cho tức  chịu  cho nên cũng  nghĩ đến phương diện , nhưng bây giờ cô   nhớ  !
Diệp Bảo Châu liếc mắt  Lục Thiệu Huy: “Anh  lấy nhé?”
Lục Thiệu Huy gật đầu, cảnh sát cần  bằng chứng,   bằng chứng trực tiếp chắc chắn sẽ dây dưa  lâu, cuối cùng  khả năng sẽ  giải quyết  gì, nếu lúc  bọn họ  thể lấy   bằng chứng trực tiếp,  ngay trong hôm nay  thể bắt giữ Lâm Tuấn Phong, cho nên  nhất định  trở về một chuyến.
Lục Thiệu Huy  với dân binh một tiếng  nhanh chóng đạp xe đạp về nhà, Vu Tuệ thấy  đột nhiên rời  cũng    theo, cô    tới đồn cảnh sát, lỡ như sự việc  ầm ĩ lên , nhà họ Giang  chuyện cô   ậm ờ với bọn họ  còn  xem mắt  khác,    khả năng công việc của cô  sẽ  giữ  nữa…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-323.html.]
 chuyện xảy     trói cô  và Lâm Tuấn Phong  với  , cưỡi lừa khó xuống, cô   là một  trong cuộc trong chuyện , lúc  chắc chắn  thể bỏ   .
Lâm Tuấn Phong cũng  thấy Lục Thiệu Huy rời ,  đàn ông đó  , phía bên bọn họ  chỉ còn  hai cô gái, ứng phó cũng dễ dàng thôi cho nên tâm trạng của   cũng  tồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chẳng qua,     lo lắng liệu hai  bọn họ  bày chiêu cho Lục Thiệu Lan , cho nên  hồi tưởng  trong hai tháng qua với Lục Thiệu Lan  xảy  những gì, chỉ sợ  bỏ sót một vài thứ.Anh  vẫn còn nhớ như in những món quà lớn mà Lục Thiệu Lan tặng, nhưng nhỏ như đồ ăn đồ uống thì     nhớ, chẳng qua mấy thứ đó cũng ăn hết sạch , chắc hẳn  ảnh hưởng gì , cho nên nghĩ  nghĩ , cuối cùng   vẫn  nhớ   gì cả, cảm thấy chắc hẳn   nhược điểm gì  trong tay Lục Thiệu Lan thế nên tạm thời cũng yên tâm hơn.
Anh  nghiêng đầu  Vu Tuệ ở bên cạnh, chỉ đành đè thấp giọng  bảo: “Xin , chuyện  nãy  khiến cô khó xử ,  đảm bảo với cô,  với Lục Thiệu Lan thật sự   gì cả.”
Trong lòng Vu Tuệ cũng   Lục Thiệu Lan và Lâm Tuấn Phong  quan hệ gì cả, nhưng bây giờ chuyện  kéo đến tận đồn cảnh sát luôn , cô  vẫn  xem cảnh sát  thế nào   mới quyết định.
Đồn cảnh sát và rạp chiếu phim cách   tính là quá xa, nhưng bọn họ  bộ qua đó cho nên khi tới nơi  là nửa tiếng . Vừa  đồn cảnh sát, Diệp Bảo Châu  lập tức kêu Lục Thiệu Lan  một bản danh sách những món quà  tặng qua tặng  giữa hai  họ.
Sau đó, bọn họ  gọi  phòng nghỉ đối chất, cảnh sát kêu Lục Thiệu Lan và Lâm Tuấn Phong tự  kể rõ sự tình một .
Lâm Tuấn Phong vẫn giữ nguyên câu  ,   và Lục Thiệu Lan  hề hẹn hò nhưng Lục Thiệu Lan  đang điên cuồng theo đuổi  , quấn riết lấy  ,     cách nào mới nhận đồ của cô , nhưng  qua  , quà cáp cũng chỉ là qua  mà thôi.
Lục Thiệu Lan  bộ dáng bảo vệ Vu Tuệ   của Lâm Tuấn Phong, mà Vu Tuệ cũng ngấm ngầm bảo vệ  đàn ông đó là trong lòng   bực  tức, dù  xét tình hình  Lâm Tuấn Phong cũng   khả năng hòa hợp   với cô , nên cũng một mực khẳng định  hai  bọn họ đang hẹn hò cho nên mới tặng các loại quà cho   như thế.