Nói xong, cô  nhanh chóng đưa danh sách trong tay cho cảnh sát, : “Đây là những thứ mà   tặng và nhận  trong hai tháng  qua, mời các  xem.”
Cảnh sát nhận lấy tờ giấy  một lượt, bên  những thứ mà Lục Thiệu Lan  tặng cho Lâm Tuấn Phong,  khăn quàng cổ, phiếu, bánh quy và kẹo, phích nước, xà phòng khăn mặt, bút máy, d.a.o cạo râu... phần lớn đều là vật dụng của nam giới.
Mấy thứ  đều là đồ dùng bên  và đều là đồ , phích nước cũng  mười mấy đồng một cái, bút máy rẻ cũng  năm, sáu đồng tiền một chiếc, tính  bộ những món  , ít nhất cũng   năm mươi đồng, mới  hai tháng thôi mà  tặng nhiều đồ như thế , cô gái  cũng thật  tiền nha.
Vân Mộng Hạ Vũ
  đàn ông  cũng  bủn xỉn, tặng quà đáp lễ mà  là kẹp tóc, găng tay, dây buộc tóc, tất gì đó… đắt nhất  khả năng chính là đôi găng tay.
Dựa theo bình thường, mấy món đồ mà bọn họ tặng  đều  thể tính là ước hẹn, nhưng bây giờ bên nam  thừa nhận hai  bọn họ hẹn hò,  là bên nữ quấn riết  buông,   là  ép mà thôi, còn bảo  tố cáo bên nữ quấy rối  là khách sáo lắm .
Mà bên nữ   lấy   bằng chứng trực tiếp gì, bọn họ cũng đều là  của quốc gia, cảnh sát bọn họ cũng  thể tùy tiện bắt     ấn cho tội danh gì đó , chắc chắn  thảm vấn và điều tra một phen  .
Cảnh sát  xong danh sách nhanh chóng đưa qua cho Lâm Tuấn Phong: Anh xem , mấy thứ      từng nhận hết  .”
Lâm Tuấn Phong nhận qua ,  nhíu mày : “Chắc hẳn  một vài món, nhưng  nhớ  nhiều như ,   về nhà xem mới   những cái nào .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-324.html.]
Diệp Bảo Châu  thế cũng  qua,  đàn ông đối diện mày rậm mắt to, ngũ quan cũng  lập thể và đoan chính, lớn lên còn  cao nữa,  gần bằng Lục Thiệu Huy , chẳng khó trách Lục Thiệu Lan sẽ thích  .
 đến cuối cùng cô  vẫn đánh đổi nhầm,  đàn ông  là một tên cặn bã,  đó còn thề thốt thừa nhận  nhận đồ, bây giờ  chuyện cũng ba  mập mờ như 
Trong lòng cô  một tiếng: “Đồng chí cảnh sát, các  cũng  thấy  đấy, đồ    tính  cũng  ít tiền , nếu hai  bọn họ  hẹn hò thì   Lục Thiệu Lan  khả năng tốn nhiều tiền như thế để mua đồ tặng cho   chứ.”
Cảnh sát cũng cảm thấy lời mà Lục Thiệu Lan  khá đáng tin, bằng  một cô gái trưởng thành  , ai  đan áo len với tặng đồ gì đó cho một  đàn ông chứ, cũng   quá thừa tiền!
Chưa đợi cảnh sát trả lời thì Lâm Tuấn Phong cũng : “   , là cô  quấn riết lấy , là cô  nhét cho , nếu   nhận thì cô  sẽ tới công ty lương thực tìm ,    cô  tới công ty lương thực  loạn nên mới   cách nào khác. Anh  xem, nếu là một   thể diện  một  đàn bà chanh chua bám lấy,      còn kết đối tượng với  kiểu gì nữa?”
Lục Thiệu Lan  thấy   coi  thành  đàn bà chanh chua cũng lập tức bực : “Lâm Tuấn Phong,  là một y tá,   một công việc  thể diện,  thế nào  cũng sẽ  tới công ty lương thực la lối om sòm,   gan thì thừa nhận chuyện   từng  , bằng     đàn ông!”
Lâm Tuấn Phong cũng   lời của cô  kích thích,  đó   cũng cảm thấy Lục Thiệu Lan  cũng  dám tới công ty lương thực  loạn , nhưng trải qua sự việc  ,   cũng  cảm thấy  nữa, chỉ  lạnh một tiếng: “Vậy ? Thế    đánh  ở rạp chiếu phim là ai thế nhỉ? Người cầm túi đập  là ai? Người  ầm ĩ  chuyện khiến ai ai cũng  là  nào hả?”
Lục Thiệu Lan  thế lập tức nghẹn họng,   cô  kích động quá, vì  ngờ đối tượng của  đột nhiên biến thành đối tượng của  khác, mà  khác  còn là Vu Tuệ, đó là  bạn  lớn lên từ nhỏ với cô , dù  thì loại tình huống khi  cũng khiến cô   thể nào nhịn !
Lúc , cô   chằm chằm   , cắn răng : “Đó là do  đáng kiếp, ai kêu    chuyện như ?   đánh  thì đánh ai?”