Tiền Nghĩa thấy ông  cố chấp như , trong lòng cũng  buồn bực,   chỉ là điều một  thôi ,  còn chống đối ông  như : “Trước đó   ông vẫn luôn một   ? Sao đột nhiên   tìm một trợ lý? Cho dù đề bạt một  thì trong xưởng chúng  vẫn còn những  khác cơ mà, Diệp Bảo Châu vẫn còn quá trẻ.”
Bây giờ đại khái Quách Hữu Bình cũng  đoán   tại  Tiền Nghĩa  qua đây  mấy chuyện  với  , chỉ là   để ông   chừng chính là   cho ông  tìm Diệp Bảo Châu  trợ lý mà thôi,  . tiện giữ chỗ cho Tô Nguyên Thanh.
Mẹ nó chứ, ông  còn   quyền lợi tuyển một  cho   ? Ông  cứ thích tìm đấy!
Quách Hữu Bình hít một ,  Tiền Nghĩa   bảo: “Lão Tiền, ông  lời  là  đúng , lúc  khi Tô Nguyên Thanh  trợ lý của ông cũng  lớn hơn Diệp Bảo Châu bao nhiêu thì ? Hơn nữa trong mấy năm   ở xưởng , cũng  thấy nghiên cứu phát triển   cái thứ gì.”
Tiền Nghĩa lập tức nghẹn họng,  đó gương mặt nghẹn đến thành màu gan heo, ông      ý của Quách Hữu Bình, chính là chê Tô Nguyên Thanh chẳng  cái nước khỉ gì.
Vừa so sánh như , hình như Tô Nguyên Thanh thật sự  bằng Diệp Bảo Châu.
Lúc , Quách Hữu Bình  : “Cho nên,  cảm thấy Diệp Bảo Châu  thích hợp  trợ lý của ,  nghĩ  chắc hẳn  thể tự quyết định chuyện  chứ?”
Tiền Nghĩa  từ chối như  cũng  vui gì cho cam, ông  trực tiếp  dậy: “Được,  tự ông quyết định .”
Nói xong, ông    khỏi văn phòng.
Quách Hữu Bình  ông  rời ,  đó trực tiếp gọi Diệp Bảo Châu , hỏi cô: “Tiểu Diệp , năng lực  việc của cô quả thật   tồi, cho nên  nghĩ suốt hai ngày nay,   cô cứ theo   việc  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-344.html.]
Mấy hôm nay, Diệp Bảo Châu mãi mà chẳng thấy Quách Hữu Bình  phản ứng gì, còn tưởng   hết hy vọng , nào ngờ ông   gọi    chuyện , cô  trợn trừng mắt, đợi  khi phản ứng   mới nhanh chóng : “Vâng, lãnh đạo,  xin  theo sự sắp xếp của xưởng.”
Hai   xong, Quách Hữu Bình trực tiếp  ngoài tìm Vương Hải Thuận,   cho Diệp Bảo Châu  văn phòng của ông   trợ lý chuyên trách, kêu phía bên ông  sắp xếp tuyển , gánh vác công việc của cô.
Toàn bộ  trong ủy ban xưởng đều kinh ngạc ngây , bản  Diệp Bảo Châu cũng  dại , mấy lời  đó của cô khiến Quách Hữu Bình cảm động  ? Cho nên cô sắp thăng chức ?
Hà Thiếu Cường  càng sững sờ hơn, ông  vốn tưởng Quách Hữu Bình  chuyện Diệp Bảo Châu mang thai  chắc chắn sẽ  cho cô cơ hội  nữa, vì thế ông  còn đảm bảo với   nhà , khẳng định sẽ sắp xếp một công việc  cho bọn họ, còn tìm cả Tô Nguyên Thanh nữa, nhưng  ngờ Quách Hữu Bình vẫn đòi  với Vương Hải Thuận?
Ông  chỉ cảm thấy mặt  cứ như   vả cho một phát, lập tức đau đến mức ông  nhe răng trợn mắt,  nhanh, ông    Quách Hữu Bình, hé miệng hỏi: “ Tiểu Diệp  mang thai , cô   thể đảm nhiệm công việc   ?”
Quách Hữu Bình còn   gì thì Diệp Bảo Châu  trầm giọng đáp: “Ủy viên Hà, ông cứ việc yên tâm,  nhất định sẽ   công việc trong bổn phận của , sẽ  phụ sự kỳ vọng to lớn của lãnh đạo .”Hà Thiếu Cường yên tâm cái con khỉ, bây giờ ông  đang tức  chết,  vận may của Diệp Bảo Châu    như , mới  ủy ban xưởng  bao lâu  lên chức , ngay cả  bầu  vẫn  ngăn  cô thăng chức?
Vương Hải Thuận cũng luyến tiếc Diệp Bảo Châu, dù  thì cô  việc cũng tỉ mỉ   năng lực, nhưng nếu  là  mà lãnh đạo  hai cần thì đương nhiên ông    ý kiến gì .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cứ như thế, Diệp Bảo Châu ở ủy ban xưởng  việc bốn tháng cuối cùng cũng thăng chức!
..
Những  khác trong văn phòng ủy ban xưởng cũng  cảm thấy  gì to lớn lắm, vì   đều  vị trí đó sẽ  rơi lên  , cho nên quyết định  của Quách Hữu Bình cũng  gặp  ý kiến bất đồng gì, cho dù  thì bọn họ cũng  thể  lay chuyển  quyết định của ông .