Diệp Bảo Châu nghĩ ngợi thấy cũng đúng, cho dù khi    nhớ thì bây giờ cũng  qua hai mươi hai năm , ấn tượng ít nhiều gì cũng   phai mờ: “Vậy lát nữa em  hỏi tình hình hôm  ở phòng đẻ, xem khi  phòng   mấy  ở, cũng tiện cho  điều tra.”
Lục Thiệu Huy nhướng mày: “Được, nhưng tuyệt đối đừng lỡ miệng tiết lộ.”
Diệp Bảo Châu giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng to của , trả lời  với ý  dạt dào: “Anh yên tâm , bây giờ em chính là thai phụ, hỏi  cũng  là mấy chuyện sinh đẻ thôi, chắc chắn  lỡ miệng .”
Lục Thiệu Huy duỗi tay nhéo gương mặt nhỏ   núng nính của cô: “Chỉ  em lanh trí!”
Nói xong chuyện, hai  cũng về nhà ngay, Cao Hồng Anh  sắp nấu cơm xong, đang   sô pha đợi bọn họ về nhà.
Bà   thấy hai   cửa bèn vội vàng  dậy hỏi Diệp Bảo Châu tình hình em bé thế nào .
Diệp Bảo Châu nở nụ : “Đều  hết  ạ, bác sĩ  giai đoạn  bụng to  tiện  , giờ tranh thủ lúc bụng vẫn còn nhỏ, kêu con   nhiều hơn một chút.”
Buổi sáng Cao Hồng Anh đến nhà đồng nghiệp ăn tiệc mừng cho nên  thể  cùng bọn họ tới bệnh viện , bây giờ  Diệp Bảo Châu   chuyện đều  cả, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn: “Mang thai ba đúng là vất vả hơn một chút, nếu thật sự   thì   lúc gần đẻ, hai đứa xin nghỉ với xưởng,  cũng    nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-375.html.]
Lục Thiệu Huy cũng đồng ý với suy nghĩ , giai đoạn  bụng của Diệp Bảo Châu chắc chắn sẽ  nặng, đến khi  vẫn  lấy sự an  của cô  đầu, lúc cần xin nghỉ nhất định  xin nghỉ: “Vâng, đến khi  chúng con sẽ   với nhà xưởng một tiếng.”
Diệp Bảo Châu cũng từng nghĩ đến vấn đề  , nhưng bây giờ cô cảm thấy vẫn ,  đàn ông trả lời  cô nên cô trực tiếp đổi sang chủ đề khác, hỏi Cao Hồng Anh: “Mẹ ơi, lúc đó  sinh Thiệu Lan tình hình thế nào ạ,  ai đỡ đẻ hộ  ? Có  là bà cụ Dương ở đại viện chúng   ạ?”
Cao Hồng Anh  hề phát hiện  cô hỏi câu   mục đích gì, bà  hồi tưởng  lúc  đẻ Lục Thiệu Lan, cảm thấy cũng coi như thuận lợi, tuy rằng đẻ trong đêm, Lục Quốc Đống cũng  ở nhà, nhưng trong nhà vẫn còn hai ông bà cụ, cũng  hàng xóm giúp, bác sĩ đỡ đẻ vốn cũng sống trong đại viện  nên bà   bảo: “Không , lúc đó bà  là bác sĩ phụ khoa,  khi  đẻ xong bà  mới  điều sang khoa sản, vị bác sĩ đỡ đẻ cho   sớm qua đời .”
Diệp Bảo Châu còn định hỏi thêm một vài tình hình ở phòng sinh nữa nhưng  ngờ bác sĩ đỡ đẻ  qua đời , giờ  bắt tay  từ phòng sinh cũng   cách nào nữa, chẳng qua, cô vẫn còn một chiêu: “Lúc đó một phòng  mấy thai phụ ở hả ? Có  đông  ồn lắm ?”
Cao Hồng Anh  thấy cô đột nhiên hỏi mấy chuyện  cũng ế một tiếng với vẻ nghi ngờ: “Sao thế? Có  hôm nay bác sĩ   gì về vấn đề phòng sinh với các con  ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Bảo Châu  thế hô hấp  ngưng , Cao Hồng Anh thật sự phản ứng  nhanh, mới hỏi  hai câu mà bà   phản ứng , cảm thấy  đúng ngay , Diệp Bảo Châu vội lắc đầu: “Không ạ, con chỉ thấy  tò mò lúc  khi  sinh Thiệu Lan, bệnh viện  trông thế nào thôi ạ.”Cao Hồng Anh còn tưởng hôm nay bác sĩ   gì đó chứ, bà   một tiếng: “Trước đây bọn  đẻ con vất vả lắm, một phòng bệnh  đông , chẳng qua khi  lúc  đẻ cũng tính là may mắn, tuy là phòng bệnh lớn nhưng trong phòng đó hình như chỉ  mỗi một thai phụ thôi, hình như thai phụ đó còn cùng  phòng sinh với  luôn, chẳng qua sức khỏe của   , đẻ nhanh hơn ,  ngoài   vài phút.”
Lời      thản nhiên cũng  bình thường, nhưng Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy     một lượng thông tin  lớn, chứng minh khi   sinh con chỉ  Cao Hồng Anh và mọt thai phụ khác, chỉ cần bọn họ  thể xác định thai phụ đó chính là  của Thẩm Văn Tinh  xác suất của sự trùng hợp  sẽ càng lớn hơn.
Diệp Bảo Châu và  đàn ông đưa mắt   và đều    vẻ kinh ngạc trong đối phương, Diệp Bảo Châu  xác nhận với Cao Hồng Anh: “Thật  giả  ạ? Khi  lúc  sinh chỉ  mỗi một thai phụ thôi ạ?”