Anh  nhíu mày : “Diệp Bảo Châu, chúng  vốn   cùng một bộ phận, đây là công việc trong phận sự của ,  cần cô tới hỏi  nhỉ?”
Trong lòng Diệp Bảo Châu ha một tiếng: “Anh chắc chắn đây là công việc trong phận sự chứ    dụng ý khác?”
Trong lòng Tạ Gia Hòa trực tiếp bực bội, cho dù    dụng tâm khác thì  liên quan khỉ gì đến cô, ả đàn bà  chướng mắt    sống  đây mà!
Vân Mộng Hạ Vũ
Mắt thấy bầu  khí  đúng, Thẩm Văn Tinh lập tức : “Cán sự Tạ, cảm ơn , nhưng  thật sự  cân , nếu  cần thì  sẽ  với công hội ngay,  còn  việc xin phép  .”
Nói xong, cô  nhanh chóng đỡ Diệp Bảo Châu  băng qua bên cạnh  đàn ông,   một đoạn cô  mới hỏi: “Có  cô  mâu thuẫn với   ?”
Vốn dĩ Diệp Bảo Châu  nên can thiệp  chuyện của Thẩm Văn Tinh nhưng con  Tạ Gia Hòa   núi  trông núi nọ, cho nên   cô mới  nhịn : “, giữa chúng   chút mâu thuẫn.”
Thẩm Văn Tinh   gì cả, Diệp Bảo Châu  lập tức : “Tuy rằng   là một cán sự nhưng  đây   từng tiếp xúc với   ,   cũng   như lời đồn đãi của   , cho nên   gặp   , bản  cô cũng  cẩn thận một chút.”
Thẩm Văn Tinh cảm thấy gần đây lòng quan tâm của Tạ Gia Hòa đối với cô    quá mức một chút, hiển nhiên cũng đoán       gì, nhưng   cũng  tỏ tình cho nên cô  cũng   tự  đa tình: “  ,   trông giả tạo lắm,   thích loại  , chỉ là  nào gặp mặt   cũng  bắt chuyện với .”
Diệp Bảo Châu nhíu mày: “Nếu cô  thích thì   cứ  thẳng  mặt  ,  cần  khách sáo với loại  như   .”
Thẩm Văn Tinh gật đầu: “  , vốn   cũng định  thế nhưng cô  tới .”
Nói xong, cô  nhanh chóng đưa hàng mẫu qua: “Đây là hàng mẫu mà cô cần, đúng ,   tìm  ảnh  đấy, cũng mang theo luôn, cô   xem ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-384.html.]
Diệp Bảo Châu  thế hô hấp  dừng , cô nhận lấy hàng mẫu,  đó bảo: “Có, cho  xem với.”
Thẩm Văn Tinh nhanh chóng đưa bức ảnh chụp chung của cả gia đình nhà  qua, Diệp Bảo Châu nhận lấy liếc mắt , bức ảnh  bảo quản cũng  tồi, nhà họ Thẩm  sáu , ba đứa con gái, một đứa con trai,  thể  thấy ngũ quan khá rõ ràng.
Thẩm Văn Tinh chỉ  bức ảnh và : “Lúc chụp ảnh chắc    sáu tuổi, cô  xem,    giống thư ký Lục ?”
Diệp Bảo Châu  chằm chằm  Thẩm Văn Tinh  bức ảnh, mắt hai mí, mũi cao, từ lúc còn bé   thể    kiểu dáng gương mặt  hảo và ngũ quan tinh tế,  thể thấy dáng dấp mỹ nhân tương lai, trông  giống Lục Thiệu Huy.
Mà ở bên cạnh là hai chị gái của nhà họ Thẩm và Thẩm Văn Tinh, tuy rằng cũng đều là mắt hai mí nhưng  bức ảnh , ba  bọn họ quả thật kém   ít.
Có điều, hai cô chị  trông còn giống chị em với Lục Thiệu Lan hơn Thẩm Văn Tinh nhiều, nhưng vì  khả năng do nguyên nhân tuổi tác còn nhỏ, ngũ quan vẫn  nảy nở nên trông cũng  giống  cho lắm, nhưng thế  cũng  đủ .
Hô hấp của Diệp Bảo Châu  dừng ,  Thẩm Văn Tinh và hỏi: “Vậy lúc đó chị cô bao nhiêu tuổi?”
Thẩm Văn Tinh  ảnh một lúc,  đó đáp: “Chị cả chắc là mười một tuổi, còn chị hai là chín tuổi, ngày tháng bên   nhòe hết cả .”
Diệp Bảo Châu  siết bức ảnh , hít một    cô ,  bảo: “Cô với hai cô chị của cô, cả đứa em trai  nữa đều trông  giống  cho lắm, cũng  giống cha  cô,    giống  một nhà.”
Thẩm Văn Tinh gật đầu: “ ,  đây cũng   từng  như , mới đầu    còn thấy khá khó chịu, nhưng bây giờ  cũng  quen .”
Tuy Diệp Bảo Châu  lời tiếp theo đây mà   sẽ   mạo phạm, nhưng lúc , nếu Thẩm Văn Tinh   như  , cô cũng thử một phen xem  .
Cô im lặng một lúc, dùng giọng điệu  đùa mà  bảo: “Vậy cô  từng nghĩ lời mà mấy     lẽ là thật ? Thật  cô   là con của nhà họ Thẩm,  là    xét nghiệm máu, kiểm tra gì đó xem  ?”