Tuy rằng giọng điệu của cô   bình tĩnh nhưng  thực tế là đang chỉ trích, bên ngoài phòng đẻ vẫn còn  nhà của những sản phụ khác,   Thẩm Đại Trụ cũng cảm thấy  còn mặt mũi gì: “Người là sắt cơm là thép, chúng   đói hơn nửa buổi chiều , về nhà còn  ăn nổi một miếng cơm   chạy đến bệnh viện, tao  ăn cơm thì   ?”
“Còn nữa,   chỉ là đẻ một đứa con thôi , lẽ nào nó đang sinh con thì tao  thể kêu đói,  thể  ăn cơm  ?”
Loại đàn ông m.á.u lạnh  ích kỷ     thể cha cô  , Thẩm Văn Tinh tức đến mức mặt đỏ tía tai, nhưng ở đây là bệnh viện, cô   thể nổi đóa lên , cũng  thể gào  mặt ông  nên chỉ lạnh lùng : “Được,  ông về nhà mà nấu cơm , ở đây   với  và Văn Kiệt là .”
Thẩm Đại Trụ  thế trong lòng cũng  bực bội, bình thường đều là Hồ Lan Mỹ nấu cơm chứ ông  nào   nấu cơm , cho dù  nấu  thì vị đó đến bản   cũng  nuốt trôi , lão tam  như  rõ ràng là đang chọc tức ông .
Ông     chuyện với đứa trẻ  mà chỉ  Hồ Lan Mỹ: “Đẻ  đứa con mà thôi, ở đây  cần nhiều  như , bà về nhà nấu cơm  mang qua đây, lát nữa Văn Yến đẻ xong cũng  ăn cơm.”
Trong lòng Thẩm Văn Tinh ha một tiếng, bản    nấu cơm còn  kêu  khác  nấu,  còn lấy chị cả  cái cớ nữa,      lời  còn tưởng một   cha như ông   bao nhiêu chứ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đang định  thì Thẩm Văn Kiệt ở một bên mở miệng bảo: “Cha, con   ngoài xem thế nào, bây giờ trời vẫn  tối,   chừng tiệm cơm vẫn  đóng cửa.”
Anh   dứt lời thì đột nhiên cửa phòng sinh  đẩy , một đám  ở bên ngoài lập tức  dậy  qua đó,  một bác sĩ  ở cửa hỏi: “Người nhà của Thẩm Văn Yến  ?”
Thẩm Văn Tinh lập tức  lên: “Đây ạ, bác sĩ, tình hình của chị  thế nào  ạ?”
Bác sĩ  cô ,  suy nghĩ  nhanh chóng : “Ngân hàng m.á.u đang  thiếu, bây giờ cô   chảy  nhiều máu, các cô  theo   xét nghiệm máu, xem  thể dùng  .”
Mặc dù truyền m.á.u giữa những   trực hệ  đôi khi sẽ xuất hiện bệnh mảnh ghép chống ký chủ cấp tính, nhưng  tình huống ngân hàng m.á.u đang thiếu thốn vẫn  thể cho   truyền máu, đây là tình huống dự , hơn nữa loại xác suất truyền m.á.u phản ứng sinh bệnh   thấp hoặc là khá thấp, cho nên  thời điểm , bác sĩ  thể  thực hiện phương án .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-389.html.]
Thẩm Văn Tinh  thế đầu óc ong một tiếng,  ý gì? Chảy nhiều m.á.u ?
Mà Hồ Lan Mỹ   câu  chân  trực tiếp mềm nhũn, vội hỏi bác sĩ: “Là ? Chảy nhiều m.á.u ? Đã xảy  chuyện gì,   con gái  đang gặp nguy hiểm ?”
Bác sĩ  hai  cũng   thời gian  để giải thích với bọn họ quá nhiều: “Trước mắt vẫn đang  trong tầm kiểm soát, những cái khác cũng  thể trả lời các bà , các bà theo   xét nghiệm m.á.u dự phòng    .”
Nói xong, bà  nhanh chóng bước  khỏi phòng sinh, dẫn mấy  nhà họ Thẩm   xét nghiệm máu.
Thẩm Đại Trụ  cuối cùng,  nhịn  màn ói: “ là phiền phức, nó  đủ đứa thứ ba ,  còn  thể xảy  chuyện ?”
Ông  nghi ngờ bác sĩ  ăn thêm tiền cho nên mới  sản phụ chảy nhiều m.á.u gì đó,  còn đòi xét nghiệm máu! Nhiều  như thế xét nghiệm m.á.u chắc chắn  tốn  ít tiền đây.
Bác sĩ nhíu mày : “Ai  với ông đẻ ba đứa con  sẽ  nguy hiểm? Bây giờ phụ nữ sinh con chính là  qua quỷ môn quan, tình hình nào cũng  khả năng xảy  hết!”
Thẩm Đại Trụ buồn bực : “Trước đây vợ  sinh con cũng trải qua như thế cả,  ngủ một đêm đến ngày hôm  là bà   đẻ xong , cũng chẳng cần  viện.”
Bác sĩ thật sự  bực  tức: “Thể chất của mỗi  khác , tình hình  đối mặt khi sinh con cũng khác ,     thể vơ đũa cả nắm như thế ?”
Thẩm Đại Trụ  cảm thấy đẻ con chỉ là một việc cỏn con, cùng lắm là  vài  đẻ lâu hơn mà thôi,  vài  thì  đẻ  nhanh, hoặc là  vài  vận may  , chỉ thế mà thôi, nào  rắc rối như bác sĩ  chứ!
Ông   bảo: “Thế cái xét nghiệm m.á.u  tốn bao nhiêu tiền? Cũng  cần  nào cũng   xét nghiệm đấy chứ?”