Vừa  bà  còn tưởng cô gái  là họ hàng gì đó của nhà họ Thẩm cho nên mới  hết  như thế, nhưng lời  thốt  khỏi miệng , bây giờ   thu về cũng  thể thu , nên chỉ đành vội vàng mượn cớ rời .
Thẩm Văn Tinh lấy  bình tĩnh,  về phía cánh cửa phòng lấy m.á.u thấy  động tĩnh cũng nhanh chóng  , mà trong phòng sinh thì vẫn như cũ, ngoại trừ tiếng la hét  thì cũng   động tĩnh gì khác.
Lời của y tá vẫn văng vẳng bên tai,  đột ngột như thế  kinh hãi như thế, thẳng đến bây giờ cột a vẫn  thể tiêu hóa xong.
Hóa   đây mấy  ở đại viện   cô  lớn lên quá xinh , trông  giống con nhà họ Thẩm cũng   là  đùa, mà   khả năng chính là sự thật.
Có lẽ cô    con của nhà họ Thẩm thật, nhưng nếu cô    con của nhà họ Thẩm  thì là con của ai mới ?
Là của   trong nhà ? Hoặc là  Hồ Lan Mỹ nhặt về?
Nếu là như thế, tại   trong nhà   với cô  như , đối xử với cô  như con đẻ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Văn Tinh  tài nào hiểu ,  qua một lúc, Hồ Lan Mỹ và Thẩm Văn Kiệt   , cô  lấy  bình tĩnh  hai  bước qua,  trông thấy bóng dáng của Thẩm Đại Trụ  nên mới hỏi: “Cha con   ạ?”
Tuy    khi bác sĩ lấy m.á.u  cho bọn họ ăn ít gì đó lót bụng, nhưng rút m.á.u một phen xong, cơ thể Hồ Lan Mỹ cũng vẫn còn  yếu, bà  chậm rãi  xuống, thở dài một tiếng  bảo: “Cha con đến nhà ăn bệnh viện tìm thức ăn , lát nữa sẽ mang cơm qua đây cho chúng .”
Thẩm Văn Tinh   sắc mặt  nhợt nhạt của Hồ Lan Mỹ và Thẩm Văn Kiệt: “Vậy     chứ ạ?”
Hồ Lan Mỹ lắc đầu: “Không  cả, chị con thì ,   bác sĩ   ngoài ? Tình hình của con bé thế nào ,  đẻ  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-391.html.]
Thẩm Văn Tinh lắc đầu, tuy rằng y tá     nhưng  hề  tiếng  của em bé, cho nên mấy sản phụ bên trong đều vẫn  đẻ : “Vẫn  ạ,  bác sĩ vẫn  mang m.á.u qua đây?”
Mấy chuyện  Hồ Lan Mỹ cũng  hiểu: “Mẹ  ,    còn   kiểm tra gì đó nữa,  khi đạt tiêu chuẩn mới  thể mang qua đây, mong là chị con gắng gượng .”
Thẩm Văn Tinh hít một : “Không   , chị con chắc chắn  thể gắng gượng .”
Hồ Lan Mỹ cũng là  đầu tiên gặp  loại tình huống ,   rút m.á.u một phen nên bây giờ cả  vẫn còn đang run lẩy bẩy, Thẩm Văn Tinh ôm vai bà , đầu óc  rối như tơ vò, cho nên cũng     gì nữa.
Không bao lâu , bác sĩ  mới rút m.á.u cho bọn họ  mang túi m.á.u  ,  đó cùng y tá trong phòng đẻ bế em bé  ngoài gọi  nhà của ai, của ai… Lúc mở cửa, tiếng la truyền  từ trong phòng sinh càng to hơn, mà  nhà của sản phụ  mới đẻ con  cũng nhảy cẫng lên sung sướng.
Trong lúc nhất thời bên ngoài phòng sinh càng náo nhiệt hơn  , Thẩm Văn Tinh  mấy âm thanh  đầu óc càng ngày càng loạn, loạn đến mức thậm chí  lập tức hỏi Hồ Lan Mỹ  xảy  chuyện gì, nhưng cô   chỉ cần lời của   hỏi  thôi,  khả năng sẽ  đối mặt với chuyện gì cho nên cô  đành nhịn .
Chỉ là tin  quá mức đáng sợ, cô  nhịn một lúc  lâu nhưng vẫn  tài nào nhịn tiếp  nữa, cho nên mới  Hồ Lan Mỹ, đổi một cách khác hỏi bà : “Mẹ ơi, lúc  sinh con là ở nhà  ở bệnh viện  ạ?”
Trong lòng Hồ Lan Mỹ cũng đang lo  c.h.ế.t đây, bà  cũng cần  thứ gì đó đánh lạc hướng những lo nghĩ hiện tại của , bây giờ   con gái hỏi chuyện bà  cũng nhanh chóng đáp: “Đương nhiên là đẻ ở bệnh viện ,  đây nhà chúng  cách bệnh viện gần cho nên trực tiếp tới bệnh viện luôn.”
Thẩm Văn Tinh thấy khi bà    lời  vẻ mặt vô cùng tự nhiên, trong ánh mắt  hề  một chút vẻ trốn tránh nào, thậm chí còn  huỵch toẹt ,  giống như đang  dối.
Nếu  là như ,  rốt cuộc tại  cô    con của nhà họ Thẩm?
Thẩm Văn Tinh vẫn lo lắng     sự thật, cô   siết tay , tiếp tục hỏi: “Lúc đó  đẻ con, liệu  gặp tình huống đột phá gì ?”