Hồ Lan Mỹ  hề phát hiện  sự khác thường của cô  mà nhanh chóng đáp: “Không , khi   đẻ con  là đứa thứ ba , tất cả đều  thuận lợi, đơn giản như  đại tiện ,  đến bệnh viện  bao lâu thì   đẻ .”
Thẩm Văn Tinh  tiếp tục hỏi: “Thế lúc  đẻ, cha  ở đây ?”
Vừa nhắc đến Thẩm Đại Trụ là trong lòng Hồ Lan Mỹ  oán trách, sở dĩ Thẩm Văn Tinh tên là Văn Tinh vốn chính là vì Thẩm Đại Trụ cho rằng đứa con mà bà  đang mang thai là con trai cho nên mới đặt tên , nhưng đẻ   vẫn là một đứa con gái, cho nên  khi bà  sinh con xong Thẩm Đại Trụ lập tức về nhà ngủ ngay.
Bà   lạnh một tiếng: “Có, ông  với bà nội con đưa  tới bệnh viện,   đẻ xong, ông  chỉ liếc mắt  con đúng một cái  về nhà, suốt cả đêm chỉ   bà nội con ở với ,    còn  hàng xóm láng giềng  lúc  đang ở phòng đẻ, ông  cũng đang ngủ ở bên ngoài!”
Thẩm Văn Tinh cảm thấy tất cả đều  thuận lợi, nhưng nếu thuận lợi thì sẽ  xuất hiện loại tình huống   , cô  hít một , giọng  mang theo chút thăm dò: “Thế tối hôm  thật sự  xảy  chút bất thường nào hả ?”
Hồ Lan Mỹ nhíu mày  cô : “Con  thế,  đột nhiên  hỏi mấy chuyện ?”
Thẩm Văn Tinh  mím môi: “Không ạ, chỉ là  thấy chị cả như  đột nhiên con   sợ, cho nên    đây lúc  sinh con tình hình thế nào mà thôi.”
Hồ Lan Mỹ ồ một tiếng: “Nào  gì khác thường , tất cả đều  thuận lợi, nếu cứ nhất định    gì khác thường thì chính là nữ y tá tối ngày    tồi, lúc con  cô  còn giúp  dỗ con nữa,  đây lúc  đẻ chị cả và chị hai con cũng  may mắn đến  .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Buổi tối hôm  chỉ  mỗi  chồng trông đêm, cũng chán ghét bà  sinh  một đứa con gái nữa nên   chẳng quan tâm cho lắm, nửa đêm  của hôm  lúc Văn Tinh  bà  chồng còn giả vờ ngủ,  như   thấy, nếu   nữ y tá trong phòng bệnh của bọn họ   lòng  giúp bà  dỗ con thì tối hôm  bà     thể ngủ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-392.html.]
Thẩm Văn Tinh cắn môi: “Y tá? Y tá nào ạ?”
Đã hơn hai mươi năm , Hồ Lan Mỹ nào  nhớ  nhiều như thế: “Không nhớ , dù  cũng là bạn của một sản phụ  cùng phòng đối diện giường với , cô  chắc là một y tá, tối hôm  cũng may mà  cô  giúp.”
Thẩm Văn tinh  siết tay , hít một  thật sâu, hình như  cô  chẳng  gì về chuyện cô    con của nhà họ Thẩm, mà khi  Thẩm Đại Trụ ngủ bên ngoài phòng sinh,  đó  còn trực tiếp rời  luôn cho nên ông  chắc hẳn cũng   tình hình rõ ràng.
Nếu bây giờ  cô    gì  cô   thể kết luận  rằng    con của   trong nhà, cũng    nhặt về,   khả năng là bệnh viện  ôm nhầm con.
Nghĩ  nghĩ , đột nhiên đầu óc Thẩm Văn Tinh như trở nên sáng tỏ hơn,  đó cũng nhớ đến lời mà Diệp Bảo Châu   với   khi xem xong bức ảnh  mấy hôm , khi  Diệp Bảo Châu  cô   giống Lục Thiệu Huy, hơn nữa còn sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với em gái của Lục Thiệu Huy.
Không chỉ như thế, Diệp Bảo Châu còn hỏi cô   ít vấn đề,  còn  xem ảnh chụp chung cả nhà bọn họ, còn tặng bao tay dài cho cô  nữa, đối với một công nhân  mới  công xưởng, hình như cô đối xử với    hơn một chút, cho nên   Diệp Bảo Châu   gì đó  ?
Nghĩ đến đây, cả  Thẩm Văn Tinh  cứng ngắc , lẽ nào cô  là con của nhà họ Lục, là em gái của Lục Thiệu Huy? Cho nên mới  nhiều sự trùng hợp như thế, Diệp Bảo Châu   cho nên mới hỏi cô  mấy chuyện ?
Đang nghĩ thì cửa phòng sinh  một  nữa  đẩy , y tá ôm đứa bé xuất hiện ở cửa, một đám  đang đợi bên ngoài phòng sinh nhanh chóng  dậy,  y tá với vẻ chờ mong.
Lúc , y tá mở miệng: “Người nhà của Thẩm Văn Yến  ?”
Những  khác  lập tức  về chỗ, Thẩm Văn Tinh chợt giật  một cái, lập tức  dậy  y tá: “Ở đây!”