Lục Quốc Đống gật đầu đáp, đó : “Chào bà, đồng chí Tôn Thái Bình, vụ án khả năng cần bà giúp đỡ.”
Trên đường đến đây Tôn Thái Bình cảnh sát và Lục Thiệu Huy cả cho nên hề do dự chút nào mà gật đầu: “Cứ yên tâm , đây Giang Tú Linh là dto dẫn dắt, cô phạm chắc chắn sẽ bao che, hôm nay thậm chí còn mang cả sổ ghi chép ngày tới cùng luôn , chắc chắn sẽ rõ đầu đuôi ngọn ngành sự việc với đồng chí cảnh sát.”
Lần thì Cao Hồng Anh mới thở phào nhẹ nhõm một , nhân chứng , hôm nay cho dù Giang Tú Linh giảo biện cỡ nào thì bà cũng thể trở thây !
Cảnh sát nhanh chóng dẫn Tôn Thái Bình phòng thẩm vấn, mà Giang Tú Linh gạt qua một bên trông vẻ mất kiên nhẫn , bà đợi đợi, cuối cùng cũng đợi một cảnh sát , vì thế nhanh chóng hỏi: “Hôm nay phối hợp điều tra , còn giam ở nơi bao lâu nữa mới thể ngoài hả?”
Cảnh sát đáp lời bà : “Bà đợi một lúc nữa , giúp bà hỏi xem thế nào, nếu vẫn bằng chứng buổi chiều sẽ thả cho bà về.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Tú Linh thở phào một nhẹ nhõm, cũng tên đàn ông c.h.ế.t tiệt Vu Chính Lai còn ở bên ngoài , đợi lát nữa ngoài, bà nhất định sẽ vả cho ông một cái, đương nhiên cũng sẽ tát Cao Hồng Anh một cái thật mạnh, trả thù cho vụ hôm qua, đó bắt Cao Hồng Anh quỳ xuống dập đầu với bà !
Vì thế, bà kiên nhẫn chờ đợi tiếp, cũng qua bao lâu, đợi đến khi bụng bà đói lắm , cuối cùng thì hai vị cảnh sát mới .
Bà bực nhưng là cảnh sát, cho nên bà thể nổi điên với cảnh sát , chỉ đành nặn một nụ , hỏi: “Đồng chí cảnh sát, những lời nên hết cả , bây giờ phỏng chừng cũng qua mười hai giờ , thể về nhà ?”
Hai vị cảnh sát trực tiếp ném sổ ghi chép lên mặt bàn, lạnh giọng : “Bà vẫn thể về, bây giờ chúng nhân chứng mới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-418.html.]
Giang Tú Linh một tiếng trong lòng, kiềm chế cơn giận, hỏi: “Nhân chứng gì chứ? Lại chỉ điểm gì nữa đây?”
Cảnh sát bà , sắc mặt trầm xuống: “Căn cứ theo lời chứng của đồng chí Tôn Thái Bình thì năm đó nguyên nhân bà khai trừ cũng vì sơ suất về mặt công việc mà là vì năm bà nhận tiền của khác, tráo con gái nhà với con trai của khác, chuyện bà cụ bắt tận tay, chẳng qua khi bệnh viện các bà vì ảnh hưởng cho nên mới ghi hồ sơ rằng bà sơ suất trong công việc nên mới khai trừ.”
“Ở đây chúng nhắc nhở bà một câu, Tôn Thái Bình chính là Tôn Thái Bình dẫn dắt bà thực tập năm đó, độ đáng tin của lời chứng vô cùng cao.”
Giang Tú Linh thế sắc mặt lập tức trắng bệch hẳn , mà thật sự là Tôn Thái Bình , năm đó bà cụ vì sinh bệnh cho nên mới từ chức , mà bà cụ vẫn chết?
Bà lập tức hoảng loạn, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng : “, nhưng chuyện liên quan gì đến chuyện con của Cao Hồng Anh , lúc phạm , Cao Hồng Anh cũng sớm xuất viện , hai chuyện khác cơ mà, các thể vì tìm bằng chứng mà tùy tiện tính nợ cũ !”
Cảnh sát lạnh lùng đáp: “Điều chứng minh bà dối, nếu như bà còn giảo biện, Tôn Thái Bình thể tìm năm đó giao dịch với bà!”
Cổ họng Giang Tú Linh lập tức bóp chặt.
Cảnh sát tiếp: “Không chỉ như thôi , trong lời chứng của Tôn Thái Bình còn nhắc đến tối hôm đó phía vẫn còn bệnh sắp đẻ, lúc đó bà cụ tới phòng bệnh gọi bà qua đỡ đẻ cũng tận mắt thấy bà đang quần áo cho hai đứa trẻ và sửa bảng tay, chẳng qua lúc đó bà vẫn phạm , bà cụ cũng bà và Cao Hồng Anh quen , sống trong cùng một đại viện, mà bà với rằng bà cụ giường bên hề quản đứa trẻ và sản phụ, là bà lòng giúp đỡ cho nên bà cụ liên tưởng đến chuyện bà đang tráo con.”