Cao Hồng Anh  ông  nhắc nhở, lúc  mới nhớ  vẫn còn chuyện gì   xong, đột nhiên bà  bật : “Anh  đúng, còn  sắp xếp phòng cho Văn Tinh nữa, cũng  thể để    nào con bé qua đây cũng ngủ trong phòng Thiệu Huy với Bảo Châu .”
Tuy rằng nhà bọn họ chỉ  ba phòng, một phòng khách nhưng diện tích của mỗi căn phòng đều  lớn, phòng ngủ chính cũng lớn, chỉ cần lợi dụng  gian  thì  thể chia  một phòng nữa.
Nghĩ đến đây, bà   lập tức bảo: “Em thuê  dịch phòng của chúng , phía bên Thiệu Lan cũng dịch sang một chút, chắc từng đấy là đủ .”
Lục Quốc Đống ừm một tiếng: “Lát nữa về nhà  sẽ liên hệ với  , phía bên em cũng  chuẩn  ít đồ đạc trong phòng mới .”
Cao Hồng Anh thở dài một tiếng, nghĩ đến buổi sáng Lục Thiệu Lan  bằng lòng tới đồn cảnh sát là trong lòng cũng  lo lắng: “Cũng   Thiệu Lan  chịu  nữa.”
 
Lục Quốc Đống nhíu mày: “Không , chúng  cứ chuẩn   , nếu con bé  chịu   tính cách khác  cũng .”
 
Hai  bàn bạc một lúc lâu,  đó mới trực tiếp về đại viện,  khi bọn họ  đại viện,  mấy    lên hỏi bọn họ chuyện của Giang Tú Linh.
 
Lúc   chuyện con  tráo đổi Cao Hồng Anh thật sự tức  chết, nhưng bây giờ Giang Tú Linh  thừa nhận tội ác tráo con của   , bà  cũng  còn gì  để  giấu diếm nữa mà trực tiếp gật đầu  là do bà  .
 
Sáng hôm nay trong đại viện  một vài  cũng theo tới đồn cảnh sát,  một vài  thì  về nhà  cho nên mấy   đều    Giang Tú Linh thật sự   loại chuyện  xa , nhưng bọn họ cũng  dám tin, bây giờ  trong cuộc  trở về, vẫn  xác nhận một chút mới .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-425.html.]
Lúc ,   câu trả lời của Cao Hồng Anh xong bọn họ mới dám tin, thật sự là  một chuyện như thế thật, trong lòng bọn họ  nhịn  mà chửi Giang Tú Linh, bà  thật chẳng  cái thể thống cống rãnh gì cả, mấy năm nay mối quan hệ giữa bà  và Cao Hồng Anh  bao nhiêu, kết quả bà   tráo con của    mà  ho he lấy một tiếng nào, đúng là  ác độc  dối trá.
Có   tài nào hiểu  mà hỏi: “Tại  bà     như ? Không  lý do mà.”
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Cao Hồng Anh cũng  thể nào hiểu nổi rốt cuộc   chỗ nào đắc tội với Giang Tú Linh mà  khiến bà    loại chuyện như ,  đây bà     nhưng bây giờ   còn   nữa : “Không ,  khi  tới đồn cảnh sát cũng  gặp bà , bây giờ cảnh sát vẫn  điều tra vụ án, đợi bọn họ thông báo .”
 
Mọi    cũng  bà  chắc chắn  vui cho nên cũng  thức thời mà chuyển chủ đề: “Vậy  đứa trẻ đó  theo bà về đây, đến khi    sẽ đón nó về đây ?”
“Chắc chắn là  đón về , suy cho cùng cũng là con của nhà họ Lục, trong  chảy dòng m.á.u của nhà họ Lục cơ mà.”
 
“ con nhỏ  hai mươi hai tuổi ,  suy nghĩ của , nó  bằng lòng về đây  .”
 
Nghe  mấy câu hỏi , Cao Hồng Anh chỉ  một tiếng: “Con bé vẫn còn  chuyện  giải quyết cho nên về bên   , chỉ cần con bé    chắc chắn sẽ đón nó về, về phần nó  về  , chúng  cũng sẽ trao đổi thêm.”
Có   lo lắng: “Vậy Thiệu Lan thì    đây? Liệu nó  khó chịu ?”
Cao Hồng Anh cũng đang lo lắng chuyện  cho nên mới nghĩ lát nữa về nhà sẽ từ từ  chuyện với Lục Thiệu Lan,  đó  nhanh chóng thu xếp phòng ốc nữa: “Thiệu Lan là một đứa trẻ , Văn Tinh cũng là con gái , con bé  về đây, chắc hẳn Thiệu Lan sẽ   chuyện  vui .”
Bà    đến như  , chẳng qua   vẫn  dám tin, Lục Thiệu Lan  từ nhỏ   chiều như công chúa,  cơ bản  cái gì thì Cao Hồng Anh cũng cho cái đó, bây giờ đột nhiên  một  tới đây chia sẻ cuộc sống  với cô , sợ là cô   chịu , nếu như đón  về  cũng     trong nhà sẽ nháo nhào thành cái dạng gì nữa.
Có   nhắc nhở bà : “Vậy bà   công tác tư tưởng cho bọn họ thật  nhét, bây giờ cũng đều là chị em cả , sống chung với  cũng đừng cãi .”