“Vừa  Cao Hồng Anh  kêu lão Triệu đến nhà bọn họ xem nhà ,  là  ngăn thêm một phòng nữa, chắc chắn là  cho Văn Tinh  ở .”
“Vậy Thiệu Lan  đồng ý ?”
“Ai mà , với cái tính đó của Thiệu Lan,  cảm thấy cô  chắc chắn sẽ  ầm lên cho coi,   Cao Hồng Anh cũng khó xử , nếu xử lý   cái nhà đó gà bay chó sủa chắc luôn.”
Nếu cô   ầm lên  cũng quá vô lương tâm  còn gì, Văn Tinh vốn chính là con của nhà họ Lục, vì Giang Tú Linh cho nên mới  cô  sống khổ cực nhiều năm như thế.”
“Còn   do  Cao Hồng Anh chiều từ bé đến lớn  ,  khó xử thì cũng là do quả mà chính bà  gieo xuống, nếu như Lục Thiệu Lan hiểu chuyện một chút thì cũng sẽ  khiến bà  khó xử.”
 
“Sớm  thế Cao Hồng Anh gả quách cô   ngoài   là   ,  còn luôn để cho cô  tự do yêu đương gì đó nữa chứ, bây giờ thì  , xảy  cơ sự như   đấy.”
 
“ cũng  thể trách Cao Hồng Anh , bà  trách Giang Tú Linh mới đúng, trách bà  tại       loại chuyện  xa như .”
 
“ đó,  cũng thấy lạ quá, tại  Giang Tú Linh     loại chuyện như , bà  với Cao Hồng Anh  thù ?”
 
Lục Thiệu Lan   mà thấy  bực tức, chuyện  vốn    của cô , cũng   bản  cô   tráo đổi ,  mấy     về cô  như thế.
 
Còn nữa, cô  tùy hứng và nóng nảy nhưng cô  cũng  bao giờ từng   chuyện thương thiên hại lý gì cả,  mấy     cô  như thể cô  là ác nhân ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-427.html.]
Rất nhanh, tiếng gõ cửa bên ngoài   còn nữa, nhưng mấy   vẫn còn đang tiếp tục bàn tán…
 
“ mà là Cao Hồng Anh á, chắc chắn  sẽ đón con bé  về đây, còn về phần Thiệu Lan, cứ cho cô  thời gian để chấp nhận, hy vọng cô  đừng ăn cháo đá bát.”
Vân Mộng Hạ Vũ
 
“Nếu Văn Tinh về đây  Lục Thiệu Lan sẽ về nhà họ Thẩm ?”
 
“Ai mà ? Dựa theo tính cách của cô  thì chắc chắn sẽ  về nhà họ Thẩm , chỗ   bao nhiêu, còn  chạy về nhà họ Thẩm chịu tội  gì, còn nữa, cô   hai mươi hai , cũng   con nít mà còn đòi tìm .”
“Ngược  cũng đúng đấy, điều kiện bên đó   thì còn về đó  gì chứ, tuy trong  chảy dòng m.á.u như  nhưng cũng  quen  gì, nếu là ,  cũng   về nhà họ Thẩm, huống chi là con bé Thiệu Lan .”
Lục Thiệu Lan cũng    nhà họ Thẩm thế nào,  dễ ở chung  , tuy rằng giữa bọn họ  huyết thống nhưng giữa cô  và bọn họ chỉ là  xa lạ, còn nữa, cô  cũng   trẻ con nữa, tại   về nhà họ Thẩm.
Cho nên, cô     ,     lao  khỏi cửa sổ trực tiếp chửi , nhưng cuối cùng vẫn   lên tiếng.
 
Tiếng gõ cửa bên ngoài  dừng , cô  cũng    mấy  bên  cửa sổ  bàn tán nữa mà trực tiếp  về giường,  nhanh, cô    thấy tiếng   đẩy cửa   trong phòng khách.
Lúc , cô   tài nào ngủ  mà  thẳng đến bên cửa  dán tai lên cánh cửa,  đó   tiếng đối thoại của Lục Quốc Đống và  khác.
Bọn họ đang xem nhà, đang đo kích cỡ, đang thảo luận xem   thế nào mới  thể ngăn  một căn phòng khách, giọng điệu   nhẹ nhàng.
Nghe thấy bọn họ  chuyện, đột nhiên Lục Thiệu Lan thấy khó chịu hẳn lên, cô     nên   về giường tiếp,  chằm chằm lên trần nhà với vẻ hoang mang.
Tối qua  khi Cao Hồng Anh  chuyện với cô  xong, cô  cũng  Thẩm Văn Tinh chắc chắn sẽ về đây ở, nhưng  ngờ  nhanh như thế, tuy rằng  hề  cho Thẩm Văn Tinh về đây ở một chút nào cả, nhưng cô  cũng  mấy năm nay Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống vẫn luôn đối xử với cô  vô cùng , nếu cô  thật sự  cho Thẩm Văn Tinh về nhà  mấy  trong đại viện  còn   sẽ  cô  thế nào nữa.
Bây giờ  xảy  chuyện , cô  cũng   khiến hai  bọn họ khó xử, cô  chỉ lo nếu  khi Thẩm Văn Tinh  đây ở,  bộ những thứ hiện tại đều sẽ  đổi hết, đến khi  hai  bọn họ sẽ  bù đắp cho Thẩm Văn Tinh mà cái gì cũng  theo Thẩm Văn Tinh hết.