Lục Thiệu Lan cũng   để bọn họ  chuyện của  nên chỉ thản nhiên đáp: “Không  gì, chỉ là  ở ký túc xá, như     thể ngủ thêm mộng lúc.”
Tuy rằng chủ nhiệm hậu cần nghi ngờ nhưng cũng    lắm mồm, trực tiếp lấy một chiếc chìa khóa  và đưa cho cô : “Cô  ký túc xá của chúng  ở    , cho nên cũng  cần  dẫn cô qua đó  nhỉ.”
Lục Thiệu Lan nhận chìa khóa xong  lập tức xách đồ của   tìm ký túc xá ngay, chú nhiệm  sắp xếp cho cô  một phòng ký túc sáu , khi cô  tới trông thấy  hai y tá ở đây, một  là Lưu Kiều ở khoa nhi của bọn họ, một  khác ở bên khoa nội, cô   từng gặp nhưng   nhớ  tên.
Lưu Kiều  thấy cô  xách đồ qua đây  còn trải giường, lập tức từng to mắt: “Thiệu Lan, cô… cũng  chuyển tới ký túc xá ở ?”
Bình thường Lục Thiệu La  thích Lưu Kiều cho lắm nhưng  nghĩ đến     việc chung với cô  cho nên vẫn đáp: “Ừm,    sẽ ở đây.”
 
Lưu Kiều ngạc nhiên: “Sao đột nhiên cô   tới đây ở chứ, chẳng  một chút dấu hiệu nào cả,  xảy  chuyện gì   ?”
 
Lại là câu hỏi giống y chang với chủ nhiệm hậu cần , Lục Thiệu Lan  hít một ,  đáp: “Cô đừng nghĩ lung tung,   hướng dẫn thực tập sinh cho nên mới chuyển qua bên  ở,   cũng thuận tiện hơn một chút.”
 
Lưu Kiều nhớ lúc  Lục Thiệu Lan từng  dẫn dắt thực tập sinh là chuyện rắc rối nhất, cô   thích  nhất, nhưng  ngờ qua một  thời gian  mà cô   bằng lòng dẫn dắt: “Vậy thì  ở ký túc xá , nhưng  sợ cô ở  quen, bên ký túc  ồn lắm đó.”
 
Lục Thiệu Lan đặt đồ lên giường,  dọn dẹp  : “Chuyện gì mà chẳng   đầu, đợi  ở quen    là   .”
 
Lưu Kiều  thấy giọng điệu của cô     đúng nên dứt khoát  hỏi thêm nữa, bớt cho lát nữa đại tiểu thư   tức giận, Lục Thiệu Lan thu dọn một lúc  đó trực tiếp   ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-431.html.]
Đợi cô   , Lưu Kiều lập tức  với một y tá khác: “ thấy chắc tám phần là cô   xảy  chuyện gì đó , bằng   đây chê ở ký túc xá như thế, bây giờ   vô duyên vô cớ chạy tới chỗ ,  mà còn   dẫn dắt thực tập sinh nữa chứ.”
 
Một y tá khác chẳng thèm quan tâm Lục Thiệu Lan  xảy  chuyện gì thật  , nhưng cô  thường xuyên   mấy y tá khoa nhi trong ký túc xá  bình thường Lục Thiệu Lan chẳng   ,  trắng  chính là cô   khó ở chung.
 
Cô   Lưu Kiều và bảo: “Vậy   cô   đây ở, chúng     đây,  cũng  chịu  cái tính đại tiểu thư của cô  .”
 
Lưu Kiều cũng đang lo vấn đề  đây, Lục Thiệu Lan   hả, tính cách thật sự    cho lắm, vô cùng khó ở chung, hơn nữa cha cô  còn là chủ nhiệm khoa nội,     khả năng sẽ là phó viện trưởng kế nhiệm,  dễ đắc tội .
Cô  thở  một  chậm rãi: “ nào     thế nào , đợi cô   ở     ,  nghĩ nếu như cô   ở chắc hẳn sẽ tem tém  một chút.”
Ý tá   bảo: “ lỡ như cô   tem tém  thì ,    ký túc xá chúng  chẳng  sẽ gà bay chó sủa ?”
 
Lưu Kiều nhíu mày: “Không thì   thế nào đây,  cũng   chủ nhiệm hậu cần , cô   đây ở,  cũng  thể điều cô   .”
 
Y tá  trực tiếp chửi một tiếng: “Phiền vãi !”
Tiếng hai   chuyện  lớn nhưng Lục Thiệu Lan  ở bên ngoài   rõ mồn một, cô   ngờ  chỉ vòng về lấy ít đồ kết quả   thấy lời oán thán của bọn họ, cô  vốn định xông  trong chất vấn nhưng  nghĩ đến    vẫn  ở chung với bọn họ cho nên chỉ  thể nhịn xuống!
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Mà một bên khác,  ngày thứ hai, Cao Hồng Anh cũng đến ký túc xá của Lục Thiệu Lan,  khi quan sát Lục Thiệu Lan hai ngày phát hiện  cô  và  cùng ký túc xá hình như vẫn  thể ở chung với  cho nên cũng  lo lắng nữa,  đó, bà  suy nghĩ nhiều , cuối cùng hai ngày  vẫn  tìm Thẩm Văn Tinh và bàn với cô  chuyện chuyển về đây ở.