Cao Hồng Anh  thẳng: “Trước đó là   cân nhắc chu , một lòng  con về đây ở mà  nghĩ đến tình cảm với con với chị Hồ, bây giờ  nghĩ  nên từ từ  chuyện với con một chút và  ý kiến của con.”
Thẩm Văn Tinh   cũng  ngạc nhiên, cô   Cao Hồng Anh   về nhà sớm một chút, tuy rằng cũng   cô   thích nhà họ Lục, nhưng  mắt cô  quả thật vẫn  chuẩn  sẵn sàng tâm lý, cho nên cô  vẫn    từ chối lòng nhiệt tình  đó của bà  thế nào,  ngờ đến hôm nay bà   chủ động tới  chuyện .
Thẩm Văn Tinh sững sờ một lúc mới lấy  bình tĩnh: “Thím thật sự   ý kiến của con ạ?”
Cao Hồng Anh gật đầu: “ ,  đó  chỉ nghĩ mấy năm nay  khả năng con   chịu  nhiều khổ cực cho nên  sốt ruột một chút, nhưng nghĩ kỹ  thì chị Hồ cũng  nuôi con hai mươi mấy năm, đối xử với con cũng  , quan hệ giữa các con cũng  ,  nên yên tâm mới .”
Thẩm Văn Tinh  vui khi bà   thể nghĩ như , trong lòng cô  cũng thở phào một  nhẹ nhõm, cuối cùng cũng  cần rối rắm xem  cân bằng giữa hai gia đình thế nào, cô   một tiếng: “Vâng,  con  với con lắm, tuy mấy năm nay gia đình nghèo khó, cuộc sống trôi qua   khổ cực, nhưng  con cũng  từng để con chịu thiệt thòi bao giờ.”
 
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói xong, cô   Cao Hồng Anh: “Thím, thím cũng  , nhà họ Lục cũng  , nhưng chuyện  đột ngột quá, con vẫn  sẵn sàng.”
 
Cao Hồng Anh hít một , quả nhiên là  suy nghĩ giống y như Thiệu Lan mà.
 
Ôi, bỏ , vẫn nên thuận theo tự nhiên .
 
Khóe miệng bà  cũng kéo  một nụ  nhẹ: “Mẹ  ,  sẽ tôn trọng suy nghĩ của con,  cũng sẽ chuẩn  một căn phòng  cho con ở nhà, đến khi  chỉ cần con nghĩ xong, nhà  luôn luôn chào đón con tới ở bất cứ lúc nào.”
 
Thẩm Văn Tinh  bà , nhướng mày nở nụ : “Vâng, cảm ơn thím ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-432.html.]
 
Nụ  của cô  rạng rỡ giống như bông hoa nở rộ  ánh mặt trời,  xán lạn  tỏa nắng, tâm trạng của Cao Hồng Anh cũng trở nên  theo: “Không cần khách sáo với  như , hôm qua  còn  chị Hồ  từ nhỏ con  thông minh, thích nhất là  sách, chỗ   danh sách lớp học đêm khá ,   liệu con  hứng thú  ?”
 
Thẩm Văn Tinh  bà  với vẻ mặt  sững sờ: “Thật  ạ?”
 
Cao Hồng Anh gật đầu: “Đương nhiên là thật , trường học  , là trường trung học chính quy, chẳng qua mở một lớp học ban đêm vẫn khác với những học ban đêm khác, cũng  thể trực tiếp xin  thi lên lớp cao hơn, đến khi  con  thể thi  trung cấp hoặc là cấp ba.”
Hô hấp của Thẩm Văn Tinh  dừng , cô   thích  học, nhưng Thẳm Đại Trụ chẳng bao giờ  cho cô  ,  con gái  học cũng vô dụng, cộng thêm gia đình quả thật  nghèo, cho nên học đến lớp tám, còn  hết học kỳ một   gọi về nhà, đây chính là tiếc nuối trong đời cô .
 
Bây giờ cô     , cũng   điều kiện, nhưng dù  điều kiện đến  cũng  thể  học giống như ngày , cho nên   thấy Cao Hồng Anh  lời , cô   động lòng nhưng cũng lo lắng: “ con  hai mươi hai , liệu trường học  nhận  ạ?”
 
Cao Hồng Anh  thế chợt  một tiếng: “Lớp đó  yêu cầu về tuổi tác , học sinh lớn tuổi cũng  cho nên mới gọi là lớp học ban đêm, hai mươi hai tuổi thì   nào, học, học nữa, học mãi, lúc nào học cũng  muộn, chỉ cần bản  con  mà thôi.”
Đương nhiên là Thẩm Văn Tinh  , thứ mà cô   nhất vẫn là học cho xong cấp hai, lấy  bằng  nghiệp, đương nhiên, nếu như  cơ hội cô  vẫn  tiếp tục học trung cấp hoặc là cấp ba.
 
Cho nên  cần nghĩ bao lâu cô   gật đầu: “Con , con   học.”
 
Cao Hồng Anh nở nụ : “Nếu con  quyết định đến lớp học ban đêm,    về về cũng là một vấn đề, bên chỗ  vẫn còn một chiếc xe đạp, nếu con cần thì  thể lấy mà , như  con   cũng tiện hơn, về nhà họ Thẩm cũng tiện hơn.”