Bác sĩ : “Đây là co thắt tử cung, cũng chảy m.á.u , đây là phản ứng sắp chuyển , tình hình của cô vẫn , em bé cũng lớn, nhưng cái thai ba, nếu lát nữa tình hình , chúng sẽ cân nhắc đến việc tiến hành phẫu thuật mổ đẻ, cho nên cô thể ăn một ít để lót .”
Diệp Bảo Châu sững sờ: “Trước khi phẫu thuật cũng thể ăn ạ?”
Bác sĩ đáp: “Uống một ít thì , chứ đừng ăn quá nhiều.”
Nói xong, bà sang bên cạnh và bảo: “Các cô thông báo cho phòng phẫu thuật, khoa nhi và khoa gây tê chuẩn .”
Diệp Bảo Châu lời , trái tim co thắt : “Thật sự mổ đẻ ?”
Bác sĩ đáp: “Tình hình của cô khá là đặc thù, còn là thai đầu, thường thì chúng đều sẽ tiến hành mổ đẻ, nhưng cân nhắc đến tình trạng sức khỏe của cô khá , cho nên cứ đẻ thường thử xem .”
“Đợi đến khi cơn co thắt tử cung cứ cách vài phút một , mở bảy, tám đốt mới thể phòng sinh, bây giờ cô mới mở một đốt, vẫn còn sớm lắm, cứ đợi ở đây , nếu như gì cần cứ gọi chúng một tiếng là .”
Diệp Bảo Châu thế mới hỏi: “Vậy chồng thể đây ?”
Bác sĩ bảo: “Bây giờ chồng vẫn , ở đây còn hai sản phụ khác nữa, đợi khi nào cô tới sẽ cho bọn họ đây.”
Bác sĩ xong bèn rời ngay, lúc Diệp Bảo Châu mới chú ý đến trong phòng bệnh vẫn còn hai sản phụ khác nữa, bọn họ đều giường, một trong đó nhăn mặt, ngũ quan gần như biến dạng, đó cô thật sự thể chịu nữa mà kêu lên.
Diệp Bảo Châu cảm thấy vốn cũng đau cho lắm, nhưng sản phụ kêu một tiếng như , đột nhiên cô thấy đau hơn, cơn đau đến quá đột ngột, cô cũng theo bản năng kêu.
Một sản phụ khác hình như cũng đến đến thế, thấy cái bụng to đùng của Diệp Bảo Châu, nghĩ đến lời của bác sĩ, mới nhịn mà hỏi: “Cô thật sự mang thai ba lận ?”
Diệp Bảo Châu vốn đau đến khó chịu , lúc câu của cô cũng nhiều mà chỉ đáp: “Ừm, mang thai ba đứa.”
Sản phụ chằm chằm bụng cô: “Vậy đây? Sinh ba đứa lận, nguy hiểm quá, lỡ như xảy chuyện bất trắc gì còn bằng trực tiếp đẻ mổ luôn cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-441.html.]
Diệp Bảo Châu vốn đau c.h.ế.t luôn , kết quả câu , tâm trạng lập tức ngay, cô vẫn còn đẻ , kết quả thở câu , nếu Cao Hồng Anh ở đây chắc chắn sẽ chửi , cho nên cô cũng chẳng để ý đến đàn bà nữa.
Sản phụ đó còn định thêm gì đấy nhưng nhanh, cô lập tức kêu “ui” một tiếng.
Diệp Bảo Châu cũng giật vô thức xoa bụng một cái, thầm nghĩ mấy tổ tông ơi, con cũng đừng dày vò con nữa, chúng đau một chút xíu thôi .
ba đứa nhỏ cũng hề thông cảm cho cô tí nào, cơn đau của cô cũng dần dần giống như kiến cắn , tăng lên từng chút một, đó giống như cầm đồ chui trong bụng cô, đau đến kêu oai oái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà một tiếng kêu trực tiếp truyền bên ngoài, Lục Thiệu Huy đây là giọng của Diệp Bảo Châu, sắc mặt tái nhợt, lập tức dậy: “Tình hình thế nào , sắp sinh ?”
Vợ của ủy viên Hồ ở bên cạnh vội vàng : “Cậu đừng vội, phụ nữ sinh con đều như , giờ cô mới một tiếng thôi, thấy tình hình vẫn còn sớm lắm.”
Ủy viên Hồ cũng vội bảo: “ đấy, đừng gấp, xuống đợi một lúc , bọn họ cũng đều đang đợi ở bên ngoài kìa.”
Lục Thiệu Huy mới liếc mắt hành lang, ngoại trừ mấy bọn họ thì vẫn còn một đám nữa đang đợi, , cũng , đó nặn nụ lúng túng với .
Có hỏi : “Cậu là đầu cha đúng ?”
Lục Thiệu Huy gật đầu: “Anh cũng ?”
Người cũng gật đầu: “Ừm, cũng là đầu.”
Lục Thiệu Huy: “Chúc mừng .”
Người một tiếng: “Cùng vui, cùng vui.”
Lục Thiệu Huy và chuyện một lúc mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhưng thấy bên trong thi thoảng truyền tiếng la là cả nhịn mà run lên theo, đợi khi bên trong một nữa phát tiếng, nhịn nổi nữa định lao thẳng , nhưng y tá lập tức chặn : “Anh vẫn thể trong .”