Lục Thiệu Huy cũng bảo: “ đấy, em đang ở khoa nhi, thể một chút phân tâm nào , một , nếu lo sẽ đến văn phòng tìm là .”
Lục Thiệu Lan cũng là Lục Quốc Đống mới Thẩm Văn Tinh qua đây, còn tặng quần áo và giày cho em bé, mấy hôm nay bản cô cũng chẳng chuẩn gì cả, tuy rằng chuyển khỏi nhà họ Lục nhưng cô vẫn là con gái của nhà họ Lục cho nên cô khả năng thua kém Thẩm Văn Tinh quá nhiều.
Cô bảo: “Không , ngày mai cũng việc gì, xin nghỉ là .”
Lục Thiệu Huy: “Không em dẫn dắt thực tập sinh ? Nếu em đấy?”
Cao Hồng Anh nghĩ ngợi cũng bảo: “ đấy, tối nay cũng ở đây, nếu con là đổi ngày khác , tối nay cần nhiều đến .”
Lục Thiệu Lan bọn họ bằng lòng, nếu bằng lòng thì thôi, nhưng cô vẫn thể thua Thẩm Văn Tinh , vì thế cô trực tiếp móc hai tờ Đại Đoàn Kết : “Em mua gì cả, cho nên tiền em cho các cháu, chị xem mua nhé.”
Lần tròng mắt của Diệp Bảo Châu cũng suýt thì rớt xuống, hai mươi đồng lận, thế còn cao hơn cả tiền lương một tháng của Hạ Thu Mai, xem gần đây Lục Thiệu Lan chuyển khỏi nhà họ Lục, tính cách cũng tem tém ít, ngay cả đối đãi với khác cũng trở nên hào phóng hơn hẳn.
Cô từ chối, quá nhiều cũng dám nhận, nhưng Lục Thiệu Huy trực tiếp nhận ngay.
Đợi Cao Hồng Anh và Lục Thiệu Lan , Diệp Bảo Châu lập tức : “Gần đây con bé ? Sao đột nhiên với em như thế?”
Sau khi Lục Thiệu Lan chuyển ngoài, Lục Thiệu Huy cũng hiểu cô hơn Diệp Bảo Châu bao nhiêu, nhưng gần đây Cao Hồng Anh càm ràm, Lục Thiệu Lan đổi, cô còn cường thế đến nữa, cứ như mài mòn các góc cạnh : “Có khả năng là gần đây học cách ở chung hòa hợp với khác thế nào chăng.”
Diệp Bảo Châu nhướng mày, ngược cũng khả năng đấy, dù thì cô ngoài cũng gần một tháng , ký túc xá tập thể cũng ai chiều theo cô , ít nhiều gì cô cũng nên học một chút, vốn Diệp Bảo Châu còn hỏi Lục Thiệu Lan gặp Hồ Lan Mỹ , nhưng nghĩ cũng chẳng buồn hỏi nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ Cao Hồng Anh , cô tắm, vì thế lập tức gọi Lục Thiệu Huy lấy nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-458.html.]
Lục Thiệu Huy sững sờ: “Không , em mới đẻ con xong, thể tùy tiện đụng nước .”
Bà cụ bên cạnh cũng bảo: “Phải đấy cô gái trẻ, cô mới đẻ con xong, thể tắm , dễ sinh bệnh lắm đấy.”
Bây giờ là giữa tháng bảy, đang là lúc nóng nhất, Diệp Bảo Châu đẻ con bận hết hơn nửa ngày, còn ngủ nửa ngày, buổi tối náo lâu, lúc cả từ xuống đều là mồ hôi dính nhơm nhớp, vất vả lắm mới Cao Hồng Anh và Hạ Thu Mai , cô nào quản nhiều như .
Cô nở nụ : “Không , em chỉ lau qua thôi, hôm nay thật sự quá nóng, em ngủ nổi.”
Bà cụ bảo: “Nhịn , cô xem ai ở cữ mà trải qua như thế, nếu cô tắm, bây giờ thoải mái đấy nhưng dễ để mầm mống bệnh.”
Lục Thiệu Huy cũng suy nghĩ giống như bà cụ, vì khi rời hai bà dặn dò tùy tiện chiều theo Diệp Bảo Châu, đặc biệt là ở chuyện tắm rửa , bằng để mềm mống bệnh chính là chuyện cả đời: “Hay là em nhịn xíu .”
Diệp Bảo Châu là ở thế hệ tới nên cũng chú trọng nhiều đến , cô thể nào chịu , chỉ Diệp Bảo Châu giơ tay qua bảo: “Hay là ngửi thử , tắm nữa là em thiu mất thôi.”
Lục Thiệu Huy thật sự sáp tới ngửi thử, đó bảo: “Không thiu, thơm mà.”
Thơm mùi sữa, là mùi sữa vô cùng nồng.
Diệp Bảo Châu chớp mắt: “Anh yêu em nữa ?”
Lục Thiệu Huy: ?
Diệp Bảo Châu bĩu môi: “Em nóng sắp c.h.ế.t mà còn mặc kệ em.”
Lục Thiệu Huy cũng suy nghĩ , chỉ đang do dự mà thôi, nhưng bây giờ thấy vợ chớp đôi mắt vô tội, tóc thì ướt nhẹp dính trán, cuối cùng vẫn đồng ý: “Được , nhưng em thể nhà vệ sinh tắm, sẽ lau hộ em.”