Diệp Bảo Châu  Vạn Phúc là một xưởng lớn, bọn họ  quan hệ nhân sự cùng hệ thống vận hành độc lập và thành thạo,  khả năng thứ   duy nhất chính là  gian phát triển  nhanh bằng bên Dân Phúc .
Cô  từ chối ngay vì dù  đây cũng chính là đường lui, cho nên cô chỉ liếc mắt  giờ  cổ tay,  đó  thẳng: “Thật ngại quá,   về nhà cho con uống sữa đây.”
Lý Tư Mẫn  một tiếng: “Được, cô  cần  trả lời  ngay, Vạn Phúc chúng   thể đợi cô bất cứ lúc nào.”
Cô  để   điện thoại cho Diệp Bảo Châu, Diệp Bảo Châu cũng trực tiếp cầm lấy,  đó về thẳng nhà,   phòng   thấy Lục Thiệu Huy   ghế, hai tay trái  bế hai đứa trẻ đung đưa nhẹ,  chân còn đang đẩy một cái xe đẩy, bận đến túa mồ hôi đầy đầu.
Trên xe đẩy là Dương Dương,  bé  , đứa đang gào  như đứt từng đoạn ruột  là đứa  trong lòng .
Diệp Bảo Châu thấy  mỗi tay bế một đứa trong lòng cũng túa mồ hôi, cô trừng to mắt: “Sao mỗi tay   bế một đứa thế ,  với thím Lưu ?”
Lục Thiệu Huy  thấy cô về mới chậm rãi thở  một : “Thím  chợ ,  đang pha sữa, mau, em mau qua bế một đứa .”
Diệp Bảo Châu   qua   bảo: “Có     con  nữa  đấy?”
Lục Thiệu Huy  thế bèn  cô với vẻ bất mãn: “Cái gì mà , bây giờ quan hệ giữa cha con bọn họ     đấy nhé, tụi nó chỉ đói thôi,  đang pha sữa bột .”
Cũng  thể trách Diệp Bảo Châu nghi ngờ như  ,  đây  đàn ông   chăm con,  chạm  con là thằng bé : “Thật  giả đấy, lúc em  ngoài  cho b.ú sữa ,   đói nhanh như thế ?”
Lục Thiệu Huy trừng mắt  cô, đứa bé lớn hơn một tháng đói  nhanh, gần như là cứ ba, bốn giờ là  cho ăn một , ba đứa trẻ, từ sáng đến tối   ngủ thì chính là đang uống sữa: “Đương nhiên , em  xem mấy giờ  ,  qua ba tiếng , tụi nhỏ  đói từ lâu , An An cũng là  dỗ mới ngoan đấy.”
Diệp Bảo Châu  qua  hai đứa trẻ trong tay , lúc  Hằng Hằng đang há mồm  oe oe, mà An An thì  hé đôi mắt, hàng lông mi  hình như còn  ướt, trông bộ dáng giống như mới  xong: “Cũng lợi hại quá nhỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-478.html.]
Cô  xong vội vàng bế Hằng Hằng từ trong lòng  đàn ông , Lục Thiệu Huy thở phào một  nhẹ nhõm, cả  cũng thoải mái hơn: “Chả thế , một   trông ba đứa, em cũng      cực cỡ nào .”
Lúc , Hạ Thu Mai cũng nhanh chóng đặt bình sữa trong tay xuống,  cô và bảo: “Con về    cần  pha sữa bột nữa ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ n.g.ự.c Diệp Bảo Châu cũng đang trướng nên trực tiếp bảo: “Không ,  cứ pha , cho Dương Dương uống.”
Nói xong, cô  thẳng xuống ghế, cũng     ảo giác của cô   mà cứ cảm thấy hình như con  nặng hơn một chút: “Em cảm giác hình như con nặng hơn chút .”
Một điểm  Lục Thiệu Huy cũng  phủ nhận,   xuống theo: “Chắc chắn , cũng   xem từ sáng đến tối tụi nó ăn bao nhiêu, mỗi ngày đều ị nhiều hơn lúc , thối c.h.ế.t  .”
Hạ Thu Mai cầm bình sữa qua đưa một bình cho Lục Thiệu Huy,  đó mới bế Dương Dương trong xe đẩy lên: “Có  sắp  đến bệnh viện kiểm tra  ?”
Hơn bốn mươi ngày  khi đẻ sẽ  một đợt kiểm tra, bà   như thế Diệp Bảo Châu mới chợt nhớ , cô gật đầu: “Vâng, hình như ngày mai  là ngày  ?”
Lục Thiệu Huy liếc mắt  lịch treo tường đối diện, nhanh chóng bảo: “Là ngày mai,   khoanh lên  , ngày mai  dẫn con  kiểm tra.”
Diệp Bảo Châu ừm một tiếng,  cho con b.ú sữa   với  đàn ông chuyện gặp  Lý Tư Mẫn, cuối cùng mới bảo: “Em vẫn  từ chối, nhưng cũng  đồng ý ngay.”
Lục Thiệu Huy  ngờ tốc độ của Vạn Phúc  nhanh như thế, trực tiếp tìm đến Diệp Bảo Châu luôn,  nghĩ một lúc  mới gật đầu: “Bây giờ em vẫn   , Quách Hữu Bình cũng   sẽ điều em , vẫn  đợi  khi   xem bọn họ sắp xếp thế nào    .”
“Nếu bọn họ thật sự sắp xếp cho em kém hơn hiện tại  chúng  cũng   gì  lưu luyến nữa,  thể đến Vạn Phúc, nhưng  bàn điều kiện với bọn họ một chút.”
Cái chức phó chủ nhiệm  cũng chỉ như  thôi, nếu bây giờ Diệp Bảo Châu  điều   phó chủ nhiệm nghiên cứu phát triển gì đó, Quách Hữu Bình chắc chắn cũng sẽ đồng ý.