Diệp Bảo Châu nhanh chóng nhận lấy  nhanh chóng lật xe, trong hai tháng cô nghỉ    thêm vài đơn đặt hàng, chẳng qua đều là từ tòa nhà bách hóa, lượng cũng  lớn, ngoài  đều là một vài vấn đề về mặt sản xuất, cô    một lúc  gần đến mười giờ, lúc , cô, Quách Hữu Bình và Triệu Bàng Hải  cùng  đến phòng họp.
Bấy giờ, những nhân viên liên quan đến ủy ban xưởng cấp lãnh đạo phân xưởng cũng đều  tới phòng họp hết, trong đó cũng  cả Tiền Nghĩa và Tô Nguyên Thanh, Diệp Bảo Châu hiển nhiên cũng  thấy cả tay bí thư xuất quỷ nhập thần  đây – Điền Kiến Binh.
Tuy rằng phần lớn thời gian bí thư đều quản , nhưng  bí thư của một xưởng cũng  hiểu quá trình sản xuất, hiểu rõ trạng thái kinh doanh để nắm bắt tài liệu sớm nhất và quyền chủ động trong công việc tiếp theo, nhưng bí thư chủ yếu cũng  quản việc sản xuất, cho nên  đây   nhiều lúc Diệp Bảo Châu chỉ gặp Điền Kiến Binh trong cuộc họp của cấp lãnh đạo.
Những  khác  thấy Diệp Bảo Châu  xuất hiện cũng tới tấp chào hỏi cô,  khi đáp lời cô nhanh chóng  xuống bên cạnh Quách Hữu Bình, giống như ngày  lấy bút và sổ  chuẩn  ghi chép cho cuộc họp.
Điền Kiến Binh thấy   chào hỏi Diệp Bảo Châu cũng liếc mắt  về phía cô,    hỏi: “Tiểu Diệp, hôm nay cô   , bọn trẻ   ?”
Diệp Bảo Châu  vẻ mặt quan tâm của ông , cũng ôn hòa lắc đầu,  đáp: “Không ạ, tụi trẻ nhà   dễ chăm.”
Điền Kiến Binh cũng gật đầu,   : “Được ,  chúng  bắt đầu từ phân xưởng  .”
Một đám chủ nhiệm phân xưởng bắt đầu  liên tục,  là  về các vấn đề ở phân xưởng,  đó chính là  trong văn phòng ủy ban xưởng, mấy lãnh đạo lớn     cũng sẽ đưa  ý kiến,  đó chính là nghiên cứu.
Đã giữa tháng chín , cũng  nửa năm , Điền Kiến Binh   tổ nghiên cứu phát triển   mắt chỉ  mười ý tưởng sản phẩm là   hài lòng,   rằng bây giờ đưa  mấy sản phẩm mới  đến khi  còn  nghiên cứu,  khả năng sẽ vì sản xuất và nguyên nhân thị trường mà gặp trúc trắc bất cứ lúc nào, đến cuối cùng cụ thể  thể sản xuất   khả năng cũng chỉ hai, ba loại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-488.html.]
Cho nên Điền Kiến Binh gõ lên mặt bàn với vẻ   vui: “Mới  mười loại, quá ít, tổ nghiên cứu phát triển các   động não nhiều hơn,  nghiên cứu nhiều hơn, tranh thủ đưa  nhiều sáng kiến mới hơn.”
Chủ nhiệm nghiên cứu phát triển - ủy viên Trần cũng  lắm đấy chứ, nhưng nghiên cứu phát triển cũng   sản xuất,   cứ  nguyên liệu là  thể  , bọn họ còn  cân nhắc đến giá thành và thị trường nữa, gần đây bọn họ liệt   mười ý tưởng về sản phẩm mới  là  lắm , cho dù cuối cùng    , chỉ  thể   một, hai loại thì đó cũng là bọn họ  thông qua nghiên cứu mà cho .
 bây giờ lãnh đạo  lên tiếng , đương nhiên bọn họ  thể phản bác mà chỉ  thể hắng giọng : “Vâng,   , phía bên chúng  vẫn đang tiếp tục , tranh thủ nghiên cứu phát triển thêm vài mẫu nữa.”
Điền Kiến Binh  thích kiểu trả lời mập mờ ba  : “Các ông  cho một thời gian nhất định ,  thể cứ kéo dài mãi , còn kéo dài nữa thì các ông nghỉ phép hết , năm mới còn  thể  sản phẩm mới gì nữa?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiền Nghĩa cũng : “Rồi,    cũng sẽ đốc thúc Tiểu Trần.”
Bây giờ bọn họ    , Điền Kiến Binh cũng   cách nào khác, chỉ đành nhịn cục tức  về, lúc  hình như ông  nghĩ đến gì đó bèn ngẩng đầu  sang Diệp Bảo Châu: “Tiểu Diệp,  nhớ hình như  đây cô  từng nghiên cứu   ít sản phẩm  , bây giờ cô  ý tưởng gì đối với khoản  ?”
Diệp Bảo Châu  nghỉ phép hai tháng nên cũng   vấn đề gì cần trình bày, chỉ yên tâm  ghi chép cho Quách Hữu Bình là , nhưng  ngờ  thế   mà Điền Kiến Binh vẫn bắt  cô.
Ông   hỏi như thế, tất cả   đều  Diệp Bảo Châu, bọn họ đều  công trạng  đây của cô, cũng   trong hai tháng cô nghỉ ngơi liệu  ý tưởng gì đó .
Trong lòng Tô Nguyên Thanh thì hừ một tiếng,   sống ngay đối diện với Diệp Bảo Châu, lúc mở cửa luôn thường xuyên  thể  thấy cô đang bế con, chắc chắn là một lòng chỉ  chăm sóc cho con : “Hai tháng nay Tiểu Diệp đều bận cho con ăn, chắc là suy nghĩ của cô  đều ở   con hết cả .”