Triệu Bàng Hải  Quách Hữu Bình   đẩy   ngoài cho nên vẫn    gật đầu: “Được.”
Đợi    , Quách Hữu Bình lập tức  Diệp Bảo Châu và : “    cô bất mãn với sự sắp xếp của bí thư nhưng chúng  cũng  cần từ chức  gì, hai hôm nữa cô cứ    , đợi lát nữa  sẽ qua bên bí thư từ từ  chuyện, ông  chắc chắn cũng sẽ cân nhắc  sắp xếp công việc dành cho cô, cho nên đơn   sẽ coi như  nhận nhé.”
Diệp Bảo Châu  Quách Hữu Bình cũng   để cô  nhưng hôm nay cô cũng     , chuyện  ông   thể  chủ , hơn nữa   ngay trong cuộc họp cũng   chuyện  , Điền Kiến Binh chỉ  suy nghĩ  cô phục tùng, chuyện  cô hoặc là chịu thua , hoặc là tự rời .
 trong chuyện  cô  hề sai,   Điền Kiến Binh lấy lý do cô  chăm con để tùy tiện điều động cô ,   ông  mượn cớ là chăm con,    thì , liệu  tùy tiện điều cô  nữa , đến khi  cô cũng biến thành cục gạch chân chính, chỗ nào cần thì bốc qua chỗ đó, cho nên cô cũng   phục tùng.
Cô chậm rãi thở  một ,  Quách Hữu Bình và  bảo: “Không cần  ạ, lãnh đạo,  cảm thấy cho dù   thế nào thì bí thư Điền chắc chắn cũng sẽ   đổi suy nghĩ của ông  , cho dù   ông    đổi thì cũng  thể đảm bảo ông  chắc chắn sẽ còn tin tưởng  giống như lúc  nữa, cho nên   đều đừng  khó  nữa thì hơn.”
Quách Hữu Bình cũng hiểu ý của cô chứ, cho dù Điền Kiến Binh   đổi chủ ý   của , Diệp Bảo Châu vẫn là trợ lý nhưng   giữa cô và Điền Kiến Binh sẽ là bằng mặt mà  bằng lòng, ông  thầm thở dài một tiếng: “ ở đây   nhiều  vẫn  ủng hộ cô  tiếp, cho nên chúng    hy vọng cô rời .”
Diệp Bảo Châu cũng luyến tiếc Dân Phúc, ở đây   nhiều  mà cô quan, phân xưởng cũng   nhiều  ủng hộ công việc của cô, đặc biệt là đội nghiên cứu phát triển, cô   gì thì Trịnh Duyệt cũng đều phối hợp với ý tưởng của cô, cho dù  khó bao nhiêu thì   vẫn sẽ cùng  cố gắng. Quách Hữu Bình cũng , ông   ủng hộ nhiều ý tưởng của cô, bằng  cô cũng sẽ    thành tựu như bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-498.html.]
Cô  một tiếng: “Cảm ơn sự khẳng định của  , tuy rằng   từ chức nhưng  vẫn sống trong khu tập thể gia đình Dân Phúc, cho nên    cơ hội vẫn  thể gặp  mà.”
Quách Hữu Bình thấy cô kiên định như  cũng  bây giờ   gì thì cô cũng sẽ   đổi chủ ý nữa , còn nữa, vấn đề chính trong chuyện  vẫn là chỗ Điền Kiến Binh , thế nên ông  cũng  tiện  thêm gì nữa, chỉ bảo: “Được,  nhận đơn xin từ chức  , cô cứ nghỉ ngơi thêm vài ngày , đợi  khi bên  xử lý xong việc sẽ liên hệ  với cô .”
Diệp Bảo Châu cũng  tiện trở mặt với Quách Hữu Bình cho nên cũng   chuyện quá thẳng thắn mà chỉ bảo: “Vậy  thu dọn đồ đạc , qua hai hôm nữa  sẽ tới lấy giấy phê duyệt từ chức.”
Vốn đồ của Diệp Bảo Châu cũng  nhiều, lúc nghỉ đẻ cô  dọn một   cho nên bây giờ cũng   bao nhiêu đồ, chỉ cầm sổ ghi chép và một vài tài liệu là xong việc,  khi cô thu dọn xong ở bên  thì bên ngoài cũng  sớm tan ,  trong văn phòng đều   hết sạch.
Lục Thiệu Huy vẫn luôn ở bên ngoài đợi cô cùng về nhà ăn cơm, nhưng lúc thấy cô ôm một đống đồ trong tay   khỏi văn phòng,  cũng sững sờ, đợi ý thức  gì đó mới vội hỏi: “Vừa  các em   gì trong cuộc họp?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ ở đây    nên Diệp Bảo Châu trực tiếp kể  chuyện trong cuộc họp   cho Lục Thiệu Huy , Lục Thiệu Huy  xong cả  cũng khó ở hẳn,  đó  chỉ cảm thấy  khả năng bọn họ sẽ gạt Diệp Bảo Châu qua một bên mà thôi, nhưng  ngờ ngay ngày đầu tiên    Điền Kiến Binh  thật sự  như  .
Anh  tức giận, lạnh giọng : “Ông  đúng là qua cầu rút ván, ván của đội sản xuất   mà cũng rút cho .”
Diệp Bảo Châu  bộ dáng  đổi bất ngờ  của  cũng  thành tiếng: “Em chẳng  ván cầu  nhé, em là đại mỹ nữ.”