khi giao lên, ông  vẫn quyết định  theo ý kiến của Trần Khánh Kiên,   tìm Điền Kiến Binh thêm một chuyến, : “  phê duyệt đơn xin từ chức , chắc chắn  giao cho bên nhận xử  thủ tục ?”
Điền Kiến Binh   ngạc nhiên: “Sao ông vẫn  giao lên nữa, là Diệp Bảo Châu  đổi ý định ?”
Quách Hữu Bình trực tiếp bảo: “Không , từ  khi Diệp Bảo Châu xin từ chức vẫn luôn đợi  thông báo, chỉ là  cảm thấy cô   nên từ ừ chức.”
Điền Kiến Binh  thấy ông   nhắc đến vấn đề cũ nữa, trong lòng  mất kiên nhẫn nhưng cũng  ngạc nhiên,  mà qua hai ngày  suy nghĩ từ chức của Diệp Bảo Châu  hề d.a.o động một chút nào ?
Diệp Bảo Châu  thật sự  đối chọi  ông  đây mà, đúng là ghê gớm quá nhỉ!
Qua một lúc, ông  mới lạnh lùng bảo: “Có gì  nên, bây giờ là cô  coi thường xưởng chúng ,   theo sự sắp xếp chứ   chúng  khai trừ cô , giờ ông giao ngay đơn phê duyệt lên để ngày mai bên nhân sự bọn họ còn  xong thủ tục.”
Quách Hữu Bình hé miệng, trong lòng   một đống lời nhưng cuối cùng   thốt   một câu nào hết.
Điền Kiến Binh  ông ,  lập tức bảo: “Thuận tiện thông báo cho Diệp Bảo Châu luôn ,  cô  ngày mai tới xưởng một chuyến.”
Quách Hữu Bình trầm ngâm, thôi bỏ , một   ,    ông  duyệt, một phó xưởng trưởng như ông  cũng   cách nào khác, vì thế  khi   khỏi văn phòng của Điền Kiến Binh, ông   giao đơn xin từ chức cho bộ phận nhân sự.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên , Diệp Bảo Châu cũng nhận  thông báo  cô ngày mai tới văn phòng xưởng một chuyến thông qua lời của Lục Thiệu Huy, cô vốn đang định ngày mai  gặp Lý Tư Mẫn của bên Dân Phúc nhưng cũng chỉ  thể đợi  khi từ xưởng về    gặp đối phương  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-501.html.]
Vì thế sáng ngày hôm ,  khi cho con b.ú xong, cô lập tức  quần áo chỉnh trang định  ngoài cửa, nhưng nào ngờ Lý Tư Mẫn và xưởng trưởng Vạn Phúc  trực tiếp tới tận cửa.
Lý Tư Mẫn  bộ dáng định  ngoài của Diệp Bảo Châu cũng trực tiếp  luôn: “Đồng chí Diệp Bảo Châu,  là Lý Tư Mẫn,  đó chúng   từng gặp  .”
Nói xong, cô   giới thiệu  bên cạnh: “Đây là xưởng trưởng của chúng , đồng chí Châu Khánh Phong.”
Trước đây lúc Diệp Bảo Châu theo Quách Hữu Bình  ngoài cũng từng gặp xưởng trưởng Châu Khánh Phong của Vạn Phúc, chẳng qua lúc  bọn họ cách  xa cho nên cũng  tiện chào hỏi, lúc   thấy ông  tới tận đây, trong lòng cô cũng khá kinh ngạc, nhanh chóng chào hỏi bọn họ,  đó mời hai   nhà, kêu thím Lưu  rót .
Mấy hôm  Lưu Xuân Hoa còn đang nghĩ Diệp Bảo Châu  mới đẻ con xong, công việc  khả năng sẽ  quá dễ tìm, nhưng  ngờ xưởng lớn    đích  tới tận cửa, lãnh đạo của xưởng lớn  đúng là khác hẳn,   thành ý cho nên  mà bà  pha cũng   dụng tâm.
Đợi  khi pha  xong, Hạ Thu Mai vẫn luôn ở trong phòng trông cháu lập tức vẫy bà   phòng: “Thế nào ,   ông   là lãnh đạo của bên nào cơ, tai    rõ lắm.
Lưu Xuân Hoa  một tiếng: “Vạn Phúc, chính là xưởng lớn mà bọn họ    đó , ngay cả xưởng trưởng cũng đích  tới luôn.”
Trong lòng Hạ Thu Mai thở phào một  nhẹ nhõm, tuy rằng Diệp Bảo Châu tỏ   bình tĩnh và tự nhiên đối với việc từ chức , nhưng cô  đánh đổi nhiều như  vì Dân Phúc, ai ngờ  mới đẻ con xong   đối xử như  , ít nhiều gì trong lòng chắc hẳn cũng  thoải mái. Hạ Thu Mai còn sợ cô nghĩ quá nhiều nhưng bây giờ lãnh đạo xưởng lớn  đích  tới tận cửa , trong lòng bà  vẫn thấy dễ chịu hơn một chút.
Bên , Châu Khánh Phong uống  xong  đó  sang Diệp Bảo Châu với vẻ mặt mang theo ý : “Đồng chí Diệp Bảo Châu,    ấn tượng về cô,  đây thấy cô bụng bầu to như  theo Quách Hữu Bình cùng  ngoài hình như cũng qua   bao lâu,  ngờ nhoáng cái  đẻ ba đứa , thời gian trôi qua thật nhanh quá.”
Diệp Bảo Châu cũng nở nụ : “Trí nhớ của xưởng trưởng Châu  quá,  ngờ chỉ gặp  một  mà vẫn nhớ .”
Châu Khánh Phong thầm nghĩ,   nhớ  cũng khó, ai kêu   Vạn Phúc bọn họ bại trong tay cô chứ: “Chủ yếu vẫn là mấy mẫu bánh ngọt mà cô    đây đều  ngon,  nào  cũng mua về nhà, mấy đứa cháu trai cháu gái của  đều  thích.”