Đương nhiên ông  cũng  từng nghĩ tới Diệp Bảo Châu sẽ từ chức, nhưng cô đến một xưởng nhỏ nào đó cũng sẽ  tạo thành sự uy h.i.ế.p gì cho bọn họ hết, chỉ cần   Vạn Phúc là , nhưng  ngờ  cứ cố tình là Vạn Phúc.
Điền Kiến Binh  thích cách  việc của Diệp Bảo Châu nhưng ông   ngu, sẽ  để mặc cho Diệp Bảo Châu đến Vạn Phúc  việc như thế , huống chi  đó đám  Quách Hữu Bình cũng  từng nhắc đến chuyện  , cho nên Diệp Bảo Châu   cũng  nhưng  thể đến Vạn Phúc, bằng  thà giữ cô  Dân Phúc còn hơn.
Ông   siết tay , khóe miệng nhếch lên một nụ ,  Châu Khánh Phong và : “Hối hận với  hối hận gì chứ, đồng chí Diệp Bảo Châu  từ chức, chẳng qua  vẫn  đồng ý, chỉ  cho cô  nghỉ phép đợi  chức vụ thích hợp     , các ông   tin  đồng ý cho cô  từ chức ở   thế.”
Châu Khánh Phong  ông , đôi mày lập tức nhíu chặt , lão già , e là đang tạm thời giở quẻ đây mà, bằng      bày  vẻ mặt  chứ: “Bí thư Điền,  cũng   con nít ba tuổi, chúng  đều là đồng chí lâu năm cho nên ông đừng  mấy lời   để lừa , cũng  thể chúng  cần một  mà ông còn kêu   tới bên ủy ban cách mạng chào hỏi với lãnh đạo đấy chứ?”
Dân Phúc  thả  cũng  ,   đều là xí nghiệp quốc doanh, chỉ cần Diệp Bảo Châu bằng lòng, Châu Khánh Phong cảm thấy cùng lắm thì bọn họ sẽ rắc rối hơn một chút, kêu bí thư của bọn họ lên phía bên văn phòng Đảng cấp  một chuyến, để bên  chèn ép Điền Kiến Binh là .
Điền Kiến Binh  thấy ông  lôi cấp   để đè  trong lòng cũng tức tối vô cùng,  nó chứ, Vạn Phúc  cũng quá khoa trương ,  vẫn  thả   , giờ ông tới đây đòi   khác gì với cướp   hả?
Vì thế, ông  nhanh chóng : “Xưởng trưởng Châu, thông tin  các ông  sự nhầm lẫn , chúng  vẫn   dự định để đồng chí Diệp Bảo Châu ,  đó  vẫn luôn  cho cô  nghỉ phép, đợi  khi  vị trí thích hợp     , bây giờ   nghĩ xong sắp xếp công việc cho cô  , cho nên hôm qua mới thông báo cho cô  hôm nay qua xưởng để bàn chuyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-506.html.]
Ông    xong, Tô Nguyên Thanh và Tiền Nghĩa ở bên cạnh trực tiếp sững sờ, Điền Kiến Binh   gì đây,   ông  cũng  hề  như ,  đột nhiên bây giờ  đổi ý , lẽ nào là vì Vạn Phúc ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Đương nhiên Châu Khánh Phong cũng  Điền Kiến Binh   sự thật, nhưng   lời  vẫn  nhịn  mà nhíu mày: “Thật ? Vậy ông tạm thời  sắp xếp gì về công việc của Diệp Bảo Châu ?”
Điền Kiến Binh chậm rãi thở  một ,  bảo: “Đây là sắp xếp công việc ở Dân Phúc chúng , cũng  thể  cho ông  , cho nên hai vị cứ về  , lát nữa  sẽ từ từ  chuyện với đồng chí Diệp Bảo Châu.”
Ông   dứt lời thì Diệp Bảo Châu và Quách Hữu Bình cũng  vặn   phòng,   lời  của Điền Kiến Binh trong lòng Diệp Bảo Châu   bất mãn , vì cô  ông  vốn dĩ  cho cô biến mất khỏi xưởng, chẳng qua là vì Vạn Phúc tới cho nên mới   những lời  mà thôi.
Cô  Điền Kiến Binh,  nhịn  mà bảo: “Bí thư Điền,  đó chúng  chỉ  bàn chuyện từ chức chứ  hề  đến việc sắp xếp công việc mới .”
Châu Khánh Phong   lời   càng cảm thấy Điền Kiến Binh  cố tình  khó: “Bí thư Điền,   ông vì sự xuất hiện của chúng  cho nên mới cố ý  như  đấy chứ?”
Điền Kiến Binh nghẹn đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo, ông  trực tiếp phản bác: “Sao  thế ,    ,   nghĩ xong chuyện sắp xếp công việc cho cô  cho nên hôm nay mới gọi cô  tới đây bàn chuyện.”
Nói xong, ông    Diệp Bảo Châu và  bảo: “Đồng chí Diệp Bảo Châu, hôm nay gọi cô qua đây   vì chuyện từ chức mà là nhà xưởng   sắp xếp công việc mới cho cô, chẳng qua xét thấy  đó giữa chúng   hiểu lầm, cho nên    xem cô  ý kiến gì về cương vị công tác mới ?”