Bây giờ Mã Vĩnh Quân  thấy ba chữ Diệp Bảo Châu là trong lòng  ngùn ngụt lửa giận: “Được , đừng nhắc tới nữa, phiền lắm.”
Tô Nguyên Thanh  bộ dáng   nghiến răng nghiến lợi của   bèn  thầm một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn  với vẻ tiếc nuối: “Nói thật,  cũng cảm thấy vị trí  nên là của , cho dù   là  thì cũng nên là những  khác ở phân xưởng mới , nhưng  ngờ   Diệp Bảo Châu  giành mất, đúng là vô lý ầm ầm mà.”
Mã Vĩnh Quân thầm nghĩ, ai    chứ, Diệp Bảo Châu      tư cách  phó xưởng trưởng, nhưng vấn đề là rốt cuộc cô   thế nào mới  thể khiến đám  Điền Kiến Binh  đổi ý định nhanh như  mới ?
Anh  liếc mắt  Tô Nguyên Thanh, hỏi: “Cậu thì  gì  hiểu,  của    là xưởng trưởng  ? Ông    nguyên nhân cho  ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đương nhiên Tô Nguyên Thanh  nguyên nhân , chính là Diệp Bảo Châu lấy cái cớ từ chức đến Vạn Phúc  việc  để uy h.i.ế.p Điền Kiến Binh, nhưng chuyện     thể  thẳng  với Mã Vĩnh Quân , bằng   của   cũng sẽ  lôi  mất: “Ông  cũng chẳng  gì với  cả, chẳng qua  đoán  khả năng  liên quan đến chuyện cô  từ chức, dù  thì nhiều công thức trong xưởng chúng  đều đang  trong tay cô , nếu như cô  mang công thức của chúng  đến xưởng khác,    chúng  sẽ chịu thiệt ?”
Mã Vĩnh Quân  thế   híp mắt : “Thật  giả ?”
Tô Nguyên Thanh  một tiếng: “ đoán thôi,  cứ coi như   lung tung , đừng để trong lòng.”
Trước đó Mã Vĩnh Quân cũng từng đoán Diệp Bảo Châu  thể lên chức  khả năng  chút liên quan đến chuyện cô từ chức, nhưng bây giờ   gì cũng vô dụng, đôi mắt đen láy của   lạnh lùng liếc thoáng qua Tô Nguyên Thanh: “Vậy bây giờ     qua đây xem trò  của  đấy chứ?”
Tô Nguyên Thanh vội vàng bảo: “Không ,  chê    gì,  chỉ   tuy bây giờ Diệp Bảo Châu đang là phó xưởng trưởng, nhưng  cần gì  buồn bực, cô   thăng chức nhưng hôm qua trong cuộc họp bọn họ cũng   nếu Diệp Bảo Châu   , để xảy  chuyện cũng vẫn  rời ,   ?”
Mã Vĩnh Quân  đây chỉ là một cách để Điền Kiến Binh tiến cử Diệp Bảo Châu mà thôi, nếu thật sự   , Điền Kiến Binh nghĩ cách chắc chắn  thể bảo vệ  Diệp Bảo Châu, bảo vệ cô cũng chính là bảo vệ chính bản  ông  mà.
Anh  hừ lạnh một tiếng,  Tô Nguyên Thanh: “Mấy lời lừa đảo đó mà  cũng tin ? Nếu thật sự xảy  vấn đề gì, Điền Kiến Bang cũng  ngốc đến  , ông  chắc chắn sẽ nghĩ cách bảo vệ Diệp Bảo Châu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-521.html.]
Tô Nguyên Thanh cũng gật đầu, thở dài một tiếng: “Anh  cũng  lý, bây giờ bí thư Điền  bảo lãnh cho cô  ,   xảy  vấn đề gì đó chắc chắn bí thư Điền cũng sẽ bảo vệ cô , trừ phi xảy  chuyện mà đến cả bí thư Điền cũng  thể bao che .”
Mã Vĩnh Quân   lời  cũng sững sờ một lúc,  nhanh  hiểu , đúng , nếu xảy  một vài vấn đề nhỏ  đáng nhắc đến  đối với Diệp Bảo Châu mà  chắc chắn  thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng nếu Diệp Bảo Châu xảy  vấn đề lớn thì ? Vậy Điền Kiến Binh cũng thành Bồ Tát bùn qua sông thôi.
Lời  của Tô Nguyên Thanh gãi thật đúng chỗ ngứa,   giống  xối nước cho tỉnh  !
Chẳng qua, Mã Vĩnh Quân cũng    đây Tô Nguyên Thanh và Diệp Bảo Châu    hợp, bây giờ đột nhiên đối phương chạy tới đây  với  nhiều như thế, chắc chắn là   lòng  gì .
Bị Diệp Bảo Châu giành mất cái ghế phó xưởng trưởng, trong lòng Mã Vĩnh Quân vô cùng tức tối, nhưng dù  thì   cũng   chủ nhiệm lâu như  ,    thể   chút tính toán nhỏ nhặt  của Tô Nguyên Thanh cho ?
Muốn sai sử   ? Tô Nguyên Thanh cũng ngây thơ thật đấy.
Mã Vĩnh Quân  Tô Nguyên Thanh và  bảo: “Nhà xưởng an  như   thể xảy  chuyện lớn gì  chứ,  đừng nghĩ ngợi lung tung, cũng đừng  lung tung,   gặp  cô  cứ ngoan ngoãn gọi phó xưởng trưởng Diệp .”
Tô Nguyên Thanh  nhíu mày , cảm thấy hình như Mã Vĩnh Quân  hiểu ý của   thì , rốt cuộc   ngu cỡ nào ,  là cố tình giả bộ  hiểu?
Anh   thử dẫn dắt nhưng  vẻ như Mã Vĩnh Quân cũng  hiểu ý của  , cuối cùng   trực tiếp rời .
Tô Nguyên Thanh tức  ói máu, xem    chỉ  thể tự   tay .
…