Rất nhanh,  đàn ông  lấy xe về, đương nhiên bọn họ cũng  trực tiếp về nhà, hôm nay là tết Trùng Cửu, hai  vốn    buổi chiều  xem phim  mới về nhà , cho nên Lục Thiệu Huy chở Diệp Bảo Châu tới rạp chiếu phim.
Trong rạp cũng   bao nhiêu phim để chiếu, tất cả đều là phim chiến tranh, đại khái là vì  nghỉ cho nên  xếp hàng mua vé  nhiều.
Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy xếp một lúc lâu mới mua  vé, ngay khi bọn họ cầm vé xem phim chen  khỏi đội ngũ xếp hàng,  ngờ  mà   thấy Tống Minh Trân và Tạ Gia Hòa phía  hàng . Hai  đó mặc quần áo cùng màu,  nữ nhỏ nhắn duyên dáng, vóc dáng  của  nam thì gầy gò, đúng chung với  ngược  cũng là một đôi tiên đồng ngọc nữ.
Đương nhiên, đối phương cũng  thấy bọn họ.
Tạ Gia Hòa  thấy bên cạnh Lục Thiệu Huy còn  một cô gái, cảm thấy  quen mắt,   kỹ thêm một ,  mà đó  là Diệp Bảo Châu.
Cô gái   khác hẳn với  đây, hôm nay cô trang điểm, đôi mắt hạnh sáng ngời, môi mỏng màu hồng phấn,   mặc một bộ váy dài qua đầu gối màu xanh lục nhạt, cổ áo  mở để lộ  xương quai xanh rõ ràng,  váy  may     tôn lên đường cong ở eo cô, màu xanh lục cũng tôn lên làn da cô trắng sáng như ngọc.
Chỉ mấy ngày  gặp mà cô  như  da đổi thịt, Tạ Gia Hòa suýt chút nữa  nhận   cô,   kinh ngạc hô lên: “Bảo Châu?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh  gọi  thiết như thế, khiến Lục Thiệu Huy   mà nhíu mày, đến đây mà vẫn  thể gặp , xem  hôm nay  tiện xem phim ,   Tạ Gia Hòa, giọng  nghiêm nghị: “Cán sự Tạ,    với vợ  đến ,   xin hãy gọi cô  là đồng chí Diệp Bảo Châu.”
Cô gái xinh  luôn  thể khiến   thêm vài phần bao dung, cho nên Tạ Gia Hòa cũng   phủi sạch quan hệ giữa  và Diệp Bảo Châu đến ,   lời  của ,  nhịn  mà : “Lục Thiệu Huy,   đều là đồng chí,   cần thiết   chứ?”
Đương nhiên Lục Thiệu Huy cảm thấy cần thiết , nhưng  còn  đáp lời thì cô gái bên cạnh  khoác tay ,   đàn ông đối diện và bảo: “Đương nhiên cần thiết , cán sự Tạ, để tránh khiến chồng  hiểu lầm,   vẫn mong  gọi  là đồng chí Diệp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-54.html.]
Hai   chung với , trai tài gái sắc, khiến    cảnh  ý vui, đột nhiên Tạ Gia Hòa cảm thấy trong lòng  bực bội, lời   cũng  hung dữ: “Chồng? Hôm nay các  xin nghỉ để  đăng ký kết hôn?”
Con ngươi u ám của Lục Thiệu Huy liếc    một lúc, cũng  định đáp lời   mà trực tiếp nắm tay Diệp Bảo Châu  ngang qua  mặt bọn họ.
Tầm  của Tạ Gia Hòa vẫn luôn dõi theo hai  tiến  phòng chiếu phim, thật lâu vẫn  lấy  bình tĩnh,      thất thố .
Tống Minh Trân vẫn luôn  thờ ơ  nghiến răng, siết chặt ngón tay , qua một lúc, cô ả mới kéo góc áo của Tạ Gia Hòa, giả bộ như   chuyện gì gọi  : “Tạ Gia Hòa,  tới xem phim  là tới  ?”
Lúc , Tạ Gia Hòa mới nhớ bên cạnh  vẫn còn một cô gái,    Tống Minh Trân, kiềm chế cảm xúc  và giải thích: “Đương nhiên là tới xem phim , chẳng qua mấy ngày   gặp Bảo Châu nên   bất ngờ thôi.”
Nhìn bộ dáng dại  mới   của  , Tống Minh Trân cũng  tiện vạch trần  , trong lòng chỉ  lạnh một tiếng, chỉ đơn giản như thế thôi ?
Từ  khi  Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy bên , đột nhiên   trở nên   kỳ quái, mấy  liền khi đang ở cạnh cô ả mà vẫn  chút  tập trung. Trước đây    còn theo bản năng gọi cô ả thành Diệp Bảo Châu, bây giờ  gặp  Diệp Bảo Châu, thế mà còn  đến ngu !
Cô ả  nhạy cảm,  điều  bắt đầu cho ý nghĩa gì…
Đàn ông đúng là ti tiện,  đây ngày nào bạn cũng tìm  , ngày nào cũng vây quanh  ,   sẽ  lạnh  nhạt với bạn, nhưng bây giờ bạn chọn  khác thì    bắt đầu nhớ thương mong ngóng bạn.
Tống Minh Trân nhắc nhở Tạ Gia Hòa: “Có chuyện gì bất ngờ hơn cô  với Lục Thiệu Huy kết hôn ? Bây giờ cô   là vợ  khác,   sẽ  bao giờ tới  phiền  nữa,   vui ?”