Mà ba đứa trẻ ngủ  một lúc, bây giờ  ăn no uống no , hình như tụi nó cũng ý thức  gì đó mà  uống sữa xong là ngủ như  đây nữa, tụi nhỏ bắt đầu  đối phương   chuyện bi ba bi bô. Hai vợ chồng nhanh chóng tắt đèn, dỗ  lâu con mới chịu ngủ tiếp, vốn tưởng tụi nó  thể ngủ thẳng đến bảy giờ nhưng ba thằng oắt con mới năm giờ sáng   tỉnh tiếp.
Trước mắt vẫn  ngủ đẫy giấc,   dỗ con  lâu, hai vợ chồng đều buồn ngủ díp cả mắt , nhưng con  nào  lý  quản đến, hai  đành chống chọi với cơn buồn ngủ,  mở đàn lên cho con uống sữa, ba thằng nhãi con uống sữa xong   thấy ,   tiếp tục bi ba bi bô trò chuyện.
Hai    gồng nổi nữa, chỉ cần con   thì cứ mặc tụi nó lăn lộn , vì thế  tắt đèn tiếp, để tụi nhỏ tự chơi với .
Tuy một đêm  con chỉ tỉnh  hai  nhưng bọn họ  chăm đến tận ba đứa, chăm ba đứa hết một đêm, cho dù chỉ tỉnh  hai  nhưng  cho uống sữa    tã cũng chật vật như  hành xác, may mà  đó tụi nhỏ ngủ một giấc thẳng đến mười giờ sáng.
Hai vợ chồng tỉnh  trong tiếng ê a của con nhỏ,  mới duỗi  một cái, Diệp Bảo Châu  cảm thấy  đúng, vì thế cô ném quần áo của con ở  giường về phía  đàn ông,  bảo: “Lục Thiệu Huy, dậy , con   tè  kìa…”
Lục Thiệu Huy: Zzz…
A a a, mấy thằng oắt con    đái lắm như !
Hai vợ chồng  bắt đầu bận rộn, một đợt thao tác  qua  cũng  gần mười một giờ , hai   ba đứa trẻ  ngoan ngoãn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
 lúc , hai    một hạt cơm nào bỏ bụng  mệt  đói đưa mắt   một lúc, Lục Thiệu Huy mới thở dài một tiếng: “Em   ăn sáng một chút .”
Diệp Bảo Châu liếc mắt  giờ, trầm ngâm một lúc: “Trực tiếp ăn trưa luôn .”
Lục Thiệu Huy nhíu mày: “Vậy   nấu cơm, lát nữa sẽ mang ít bánh bao qua cho em lót  .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Bảo Châu gật đầu, Lục Thiệu Huy   ngoài, đến phòng khách   thấy hình như hình như nhà của ủy viên Hồ cách vách truyền tới tiếng mở cửa, vì thế  nhanh chóng mở cửa , trông thấy ủy viên Hồ đang ở  lầu, vội vàng hỏi: “Ủy viên Hồ,    thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-559.html.]
Ủy viên Hồ  đầu  trông thấy là  mới  một tiếng: “Mẹ  qua đây,  tính  tiệm cơm mua vài món.”
Lục Thiệu Huy  thế đôi mắt chợt sáng ngời, lập tức móc tiền và phiếu trong túi , trực tiếp : “Vậy  mua giùm  vài món với?”
Ủy viên Hồ   hai lời mà đồng ý ngay,  hỏi: “Sao thế,  nhà các  bỗng dưng thêm món ? Hôm nay cũng   tới hả?”
Lục Thiệu Huy thầm nghĩ,  , nhà chúng  vẫn luôn  , là ba tổ tông chứ ai.
Anh mím môi, đáp: “Không , hôm nay chúng  tự thưởng cho .”
Ủy viên Hồ  mà chẳng hiểu gì cả, chẳng qua vẫn nhận tiền và phiếu,  đó vội vàng  tới tiệm cơm.
Lục Thiệu Huy về nhà bếp , nhanh chóng nấu cơm,  khi  xong việc,   cầm đồ   phòng, trông thấy ba thằng nhãi con  ngủ, mà cô gái thì đang dọn phòng.
Lục Thiệu Huy nghĩ đến một đêm  ba thằng nhỏ dày vò, chuyện  đó   trì hoãn  lâu  một  nữa hiện lên trong đầu, đông con đúng là rắc rối, bọn họ  thể để xảy  thêm bất ngờ nữa, tuyệt đối  thể  thêm con!
Vì thế   qua,  dọn dẹp   với cô gái: “Đợi tuần   nhất định sẽ  thắt ống dẫn tinh, cho dù em  đến thì  cũng sẽ kêu cha ký tên.”
Diệp Bảo Châu vốn còn đang do dự  nên kêu  đàn ông  thắt ống dẫn tinh , dù  thì cô vẫn  đợi con lớn   đẻ thêm một đứa con gái nữa, nhưng  khi trải qua chuyện tối qua, cô  trở nên vô cùng tỉnh táo .
Trước đây   giúp trông con nên cô cảm thấy hình như đẻ ba đứa con cũng chỉ vất vả hơn lúc mang thai một chút, nhưng bây giờ mới  chỉ dựa  hai  bọn họ, nếu     chăm ba đứa con chắc chắn sẽ  hành đến chết.
Nếu   mang thai  hai  là một thai ba nữa,  cô thật sự sẽ giống như Lục Thiệu Huy, sợ c.h.ế.t ngất ngay tại trận mất!
Nghĩ đến mấy chuyện , Diệp Bảo Châu cũng đáp một cách  kiên định: “Yên tâm, bây giờ em  bận xong , tuần  nhất định sẽ  thắt ống dẫn tinh cùng !”