Bọn họ  như , một đám  đang xếp hàng đều  Tô Nguyên Thanh, Tô Nguyên Thanh cũng  ngu, sẽ  trực tiếp hạ bệ sản phẩm mới của nhà xưởng mà chỉ  bảo: “ cũng    gì, dù  thì  cũng  thích vị đó, nếu các  tò mò thì qua đó thử một chút , dù  cũng  đắt mà.”
Anh    như thế   vài   thu  lòng tò mò  thử, bọn họ  từng ăn qua mì ăn liền trong xưởng, nhưng Tô Nguyên Thanh ở tầng hai, là nhân vật cấp lãnh đạo,   chắc chắn  từng ăn  cho nên lời    đáng để tham khảo đấy chứ.
  vài  thật sự  tò mò cho nên mặc dù   đều nháo nhào thảo luận về sản phẩm mới, còn mấy  họ thì vẫn  thử, cho nên Tô Nguyên Thanh quan sát cả một buổi trưa nhưng phía bên cửa sổ bán mì ăn liền cũng chỉ bán  một vài sản phẩm, lượng đó còn ít hơn cả   tưởng tượng.
Trong lòng Tô Nguyên Thanh mừng húm,  quá , mì mới bày bán  tám xu một gói mà bây giờ   bán  ở nhà xưởng , lúc sản phẩm mới mang  ngoài bán kiểu gì cũng  bán đến  một hào hai, ba xu, đến khi  còn trông mong bán  hàng cái gì nữa.
Tuy trong lòng   thích thú nhưng cũng sẽ  thể hiện  ngoài, dù  thì nếu   sung sướng quá,  khác cũng sẽ dễ dàng      đang vui khi thấy  gặp họa.
Đến tối tan ,   vốn  ăn cơm ở nhà ăn nhưng vì để quan sát   lượng cho nên   vẫn tới nhà, vì buổi tối   ăn cơm cho nên cửa sổ mì ăn liền  càng vắng vẻ hơn.
Tô Nguyên Thanh   phen sướng rơn ,  , hàng mẫu    cũng  tác dụng gì ,  đây Dân Phúc cũng   một đống sản phẩm mới nhưng  thể bán   cũng   đến vài cái, càng đừng nhắc đến sản phẩm bán chạy, chẳng qua    thể  thừa nhận mẫu bánh Chiffon đó cũng  tính là Diệp Bảo Châu may mắn, bằng  cũng sẽ   mấy chuyện  .
Anh  đang nghĩ, kết quả   thấy Mã Vĩnh Quân và hai chủ nhiệm phân xưởng hai và bốn cũng đang ăn cơm, vì thế   nhanh chóng  qua đó,  xuống giữa bọn họ  hỏi: “Chủ nhiệm Mã,  các   ăn mì?”
Mã Vĩnh Quân  thế trực tiếp đảo trắng mắt   ,   cố tình đúng ,  rõ   và Diệp Bảo Châu    hợp mà còn cố ý hỏi như thế, thành tâm quá nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-565.html.]
Bây giờ Diệp Bảo Châu đang xem phản hồi của sản phẩm mới, nếu như bọn họ cũng tham gia  đội ngũ lớn ,    là đang ủng hộ Diệp Bảo Châu  ?
Anh  hắng giọng: “  thích ăn mì, ăn món đó  gì?”
Tô Nguyên Thanh  bảo: “Cũng đúng,  cũng  thích ăn cho lắm, xem  suy nghĩ của   cũng khá giống , cho nên hình như hôm nay mì  bán  bao nhiêu  nhỉ?”
Tuy rằng Mã Vĩnh Quân và hai chủ nhiệm phân xưởng khác   để ý đến Diệp Bảo Châu nhưng cũng  hôm nay mì ăn liền bán chẳng    cả, bọn họ cũng  vui khi thấy  gặp họa giống Tô Nguyên Thanh, nhưng bọn họ cũng   một   là xưởng trưởng, cộng thêm   Quách Hữu Bình  đánh tiếng  cho nên cho dù bọn họ  lòng  cũng  dám   ngoài.
Mã Vĩnh Quân  sang Tô Nguyên Thanh và : “Chuyện   liên quan gì đến mấy chủ nhiệm phân xưởng chúng , dù  cũng  liên quan đến phân xưởng chúng .”
Nói xong,    bảo: “Cậu quản nhiều như thế  gì, dù  mấy chuyện  cũng  cần   lo, cẩn thận đến lúc đó xưởng trưởng Tiền  nghỉ hưu,  sẽ    đá xuống đấy.”
Trước đây Tô Nguyên Thanh còn lo Diệp Bảo Châu sẽ đối đầu với  nhưng   cũng  sợ  cô đá  khỏi xưởng, vì trong một năm    cũng  phạm  sai gì cả, Diệp Bảo Châu  đá    cũng đừng hòng  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Chủ nhiệm phân xưởng hai cũng : “ đó, Tô Nguyên Thanh,  thấy  vẫn nên ngoan ngoãn đợi sắp xếp công việc , đừng mải vui sướng khi  gặp họa mãi thế.”
Tô Nguyên Thanh thấy ba    Quách Hữu Bình đánh tiếng một phen     sợ hãi, cho nên cũng   tâm trạng  chuyện tiếp với bọn họ nữa mà trực tiếp  dậy rời khỏi nhà ăn.