Không đúng, hình như   cố tình  thế thật.
Chẳng qua      thể thừa nhận  chứ?
Đang định há mồm giải thích thì Diệp Bảo Châu trực tiếp lạnh lùng bảo: “Trợ lý Tô,  đó   tuyên truyền sản phẩm mới trong xưởng chúng  với công nhân như  ?”
Lâm Tú Giai cũng lạnh lùng : “ đó, trợ lý Tô,     ăn sản phẩm của chúng    ? Nước sốt   lượt dùng sườn heo và thịt gà  nguyên liệu nước dùng, cho dù   thích thì cũng  đến mức  dùng mấy chữ nhạt thếch như nước lã để hình dung chứ?”
Dứt lời, sắc mặt Tô Nguyên Thanh chợ đỏ lên,   nhanh chóng đáp: “Cái gì mà nhạt thếch như nước lã chỉ thêm dầu thêm muối  mì chứ,  cũng  từng  như thế, hôm qua  chỉ  khẩu vị của mỗi  khác , kêu bọn họ tự  thử thôi cơ mà.”
Công nhân  nhíu mày,  bảo: “ hôm qua lúc các   chuyện  từng  như thế thật mà,  mì ăn liền  chỉ là mì sợi thêm vị của dầu muối,  cũng  bịa  .”
Tô Nguyên Thanh tức  chết, hôm qua cũng       lời  mà là một công nhân khác  chuyện với    ,  mà công nhân   đổ lời  lên đầu  ,      khả năng thừa nhận  mặt Diệp Bảo Châu  chứ: “Đã bảo      cơ mà,   cứ khăng khăng là  thế nhỉ?”
Công nhân  thấy   tức giận  cảm thấy chẳng hiểu gì cả: “Nói cũng  ,  gì mà  dám thừa nhận chứ, khẩu vị của mỗi  khác  cũng   là chuyện gì lớn,   đến mức  tức giận ?”
Nói xong,   trực tiếp rời .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Nguyên Thanh vốn cảm thấy lời    gì cả nhưng bây giờ Diệp Bảo Châu đang ở đây cho nên lời  cũng khác hẳn đấy chứ, đến khi  ả đàn bà  chắc chắn sẽ thêm mắm dặm muối  cho mấy lãnh đạo , cho nên đương nhiên    tức giận . Anh   định há mồm gọi  về giải thích cho rõ ràng nhưng  liếc thấy Quách Hữu Bình đang xếp hàng ở phía  cách Diệp Bảo Châu  xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-568.html.]
Quách Hữu Bình chắc hẳn cũng   cuộc đối thoại của bọn họ nên sắc mặt mới nặng nề như thế, đôi mắt đó  tối tăm, đáy mắt lộ  vẻ hung dữ, lúc  chằm chằm qua trông cứ như  ăn tươi nuốt sống   .
Cổ Tô Nguyên Thanh cứ như trực tiếp  bóp nghẹn , những lời   định  chợt quên hết cả, thầm nghĩ   Quách Hữu Bình cũng tin lời của tên công nhân    đấy chứ?
Sự thật chứng minh   nghĩ  sai, Quách Hữu Bình trực tiếp  lên, lạnh lùng    và bảo: “Tiểu Tô, khẩu vị của mỗi  quả thật khác ,  cũng  cầu    sức quảng cáo sản phẩm mới của chúng , nhưng  là nhân viên văn phòng hậu cần,  cũng nên  đến mức thực sự cầu thị mới đúng.”
“Gói nước sốt mì ăn liền đó của chúng   lượt dùng sườn heo và thịt gà  nguyên liệu điều chế nước dùng,  thêm hành, gừng, tỏi, bột thịt ,    khả năng nhạt thếch như nước lã như   ?”
Diệp Bảo Châu cũng : “ , đồng chí Tô Nguyên Thanh, mấy đồng chí văn phòng chúng  vẫn luôn cố gắng tuyên truyền sản phẩm của chúng ,   giúp cũng thôi , nhưng cũng mời  đừng  bôi nhọ sản phẩm mới.”
Tô Nguyên Thanh oan uổng  chết,      từng  lời như , cộng thêm ả đàn bà Diệp Bảo Châu  gây khó dễ bên trong khiến lời của   trực tiếp biến thành bôi nhọ sản phẩm, đây đúng là tai bay vạ gió mà.
Anh  cắn răng giải thích: “Phó xưởng trưởng Quách,  thật sự  từng  như  mà,     thể bôi nhọ sản phẩm của xưởng chúng   chứ, là đồng chí công nhân   lộn thôi.”
Quách Hữu Bình  Tô Nguyên Thanh là loại  thế nào ,    thể tin lời giải thích tùy tiện  của   , nhưng chỗ  là nhà ăn, ông  cũng sẽ  trực tiếp quở trách   ngay  tình huống đối phương phủ nhận: “Tốt nhất là như thế, mỗi một câu mà chúng   đều  thể trở thành con d.a.o sắc  hại  khác,    cầu thị,   lừa gạt,    dối,   đến mức khách quan cụ thể,   là trợ lý của xưởng trưởng thì càng nên bảo lệ lợi ích cho xưởng hơn.”
Nói xong, ông  cũng   rời .
Tô Nguyên Thanh chẳng hiểu    dạy dỗ một trận ngay  đám đông,   nghẹn một cục tức trong lòng ngực, nghẹn đến mức mặt màu đỏ tía tai,  liếc mắt  bộ dáng mím môi  trộm của Diệp Bảo Châu là  tức  ói máu.