Vốn tưởng thế   là chịu thiệt thòi  nhưng nào ngờ đến chiều lúc  , Quách Hữu Bình  trực tiếp   chuyện ở nhà ăn cho Tiền Nghĩa.
Tuy rằng Tiền Nghĩa sắp nghỉ hưu nhưng ông  cũng hy vọng nhà xưởng  lợi ích cho nên ở  mặt Quách Hữu Bình  dạy dỗ Tô Nguyên Thanh một trận nữa.
Liên tiếp hai ngày, Tô Nguyên Thanh phát hiện  ánh mắt     hình như  đúng, thậm chí lúc   đến phòng  nước ở tầng hai còn bất cẩn     đang thảo luận,   đều đang cố gắng tuyên truyền sản phẩm mới cho nhà xưởng nhưng   thì  , đến chỗ công nhân  sản phẩm của nhà xưởng  ngon, đây rõ ràng là  công nhân đừng ăn còn gì.
Sự việc càng  càng phi lý, Tô Nguyên Thanh thật sự tức tối vô cùng,    trong  chắc chắn  Diệp Bảo Châu lửa cháy thêm dầu, bằng    đều bận như thế, chỉ là một chút chuyện cỏn con mà thôi     chú ý đến .
Tuy rằng  mấy chuyện  nhưng      bằng chứng, cho nên cũng chỉ  thể nhịn một cục tức.
Có  buồn thì cũng   vui, Tô Nguyên Thanh liên tiếp nhịn hai ngày, Diệp Bảo Châu cũng sung sướng suốt hai ngày. Cô mừng   vì Tô Nguyên Thanh  nín nhịn mà là vì  lượng tiêu thụ ở nhà ăn, ngày đầu tiên bọn họ chỉ bán  năm mươi ba phần, nhưng đến ngày hôm , bọn họ  bán  hơn một trăm phần, ngày thứ ba con  bán  cũng tương tự.
Rất nhiều công nhân còn  ăn  mì nhưng nhà ăn   bán nữa vì năng lực sản xuất của phân xưởng  đủ, mà phản hồi của công nhân đối với sản phẩm cũng   tồi, cho nên Diệp Bảo Châu đột nhiên  lòng tin về kế hoạch tiêu thụ chính thức tiếp theo đây.
 vui vẫn  vui, lý trí vẫn  , dù  thì công nhân cũng là công nhân nhà , hơn nữa đơn giá    bán thấp cho nên bọn họ cũng  mừng rỡ mù quáng, mà yên tâm đợi đợt bày bán  kỳ nghỉ quốc khánh  hai ngày .
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-569.html.]
Lần  sẽ bày bán ở cả ba cửa hàng bán lẻ, nhưng  của phân xưởng ít quá, năng lực sản xuất  đủ,  khi thỏa mãn một tòa nhà bách hóa xong cũng  còn đủ lượng cho cửa hàng bán lẻ nữa, cho nên hai hôm nay phân xưởng đều đang tăng tốc sản xuất.
Hai ngày , Diệp Bảo Châu cũng  nhàn rỗi,  thì xác định biển quảng cáo của bộ phận bán lẻ   đến tòa nhà bách hóa xác nhận quầy chuyên doanh tiêu thụ với chủ nhiệm Vương của bộ phận hàng hóa bọn họ.
Đừng thấy tòa nhà bách hóa  nhiều quầy hàng như , nhưng nếu vị trí   cũng sẽ ảnh hưởng đến tình hình bày bán, cho nên bọn họ  chọn một vị trí .
Cũng may  đây, Diệp Bảo Châu và Quách Hữu Bình  từng giúp Vương Hướng Đông chuyện của Hứa Tiếu Vân nên Vương Hướng Đông cũng  vui lòng nể mặt hai  bọn họ, đồng ý treo biển quảng cáo, còn chọn một vị trí bắt mắt cho bọn họ nữa.
Tất cả đều  chuẩn  xong xuôi, chỉ đợi ngày quốc khánh mà thôi.
Tô Nguyên Thanh thấy hai hôm nay Diệp Bảo Châu vui vẻ như thế, trong lòng  càng nghẹn đến phát hoảng hơn, đặc biệt là hai  bọn họ còn sống đối diện nhà  nữa, mở cửa một cái là   dường như  thể  thấy Diệp Bảo Châu đang . Nếu sản phẩm mới  thật sự bán chạy    Diệp Bảo Châu ở trong xưởng thật sự  thể  mưa  gió, đến khi  ai cũng sẽ cung kính gọi cô một tiếng phó xưởng trưởng Diệp, mà  đây    thù với cô, cũng   sẽ  cô điều đến biên cương nào nữa.
Anh   tìm  để trút giận một chút nhưng từ  vụ hai hôm    lén lút bàn tán về  , giờ đến ngay cả Hà Thiếu Cường cũng   để ý đến   nữa. Tuy rằng mấy  Mã Vĩnh Quân bằng lòng để ý đến   đấy nhưng  khi  Quách Hữu Bình sạc cho một trận, mấy  bọn họ cũng   thảo luận quá nhiều về chuyện sản phẩm mới , còn kêu   đừng xía mũi  chuyện của  khác nữa.
Tô Nguyên Thanh vốn  tìm kiếm sự an ủi nhưng kết quả còn   là xía mũi  chuyện của  khác, trong lòng  càng buồn bực đến cực điểm, chỉ  thể về nhà bóc phốt với vợ  là Cốc Lệ Hoa.