Tuy rằng cục đường sắt   là đơn vị lớn nhưng ông  cũng  thử một chút, lỡ như   cũng cảm thấy sản phẩm , bằng lòng hợp tác với bọn họ thì ? Đây chính là một đơn đặt hàng siêu to khổng lồ đấy chứ!
Đôi mắt của Quách Hữu Bình cũng sáng ngời: “Ý  , mì ăn liền tiện lợi dễ mang theo, cũng dễ thêm nước,  chuyến tàu đường dài chắc chắn sẽ  chào đón, cho dù kết quả  thể nào thì chúng  vẫn   chuyện với   một chút, lỡ như thành công  là kiếm  một khoản tiền to .”
Nói xong, ông  quan sát Diệp Bảo Châu, bập : “Tiểu Diệp ,  ngờ đầu óc cô  linh hoạt như  đấy,  chỉ thuận miệng  một câu mà chuyện gì cô cũng  thể nghĩ đến .”
Diệp Bảo Châu cũng  một tiếng, thật  cái  cũng  dễ nghĩ thôi mà, vì   mì ăn liền chính là thực phẩm nhanh cần thiết của  nhiều   tàu hỏa.
Đang nghĩ thì Quách Hữu Bình  bảo: “Chuyện văn phòng của cô,   kêu Tiểu Triệu  lo liệu . Hai hôm nay chắc hẳn  thể dọn  một phòng cho cô, chuyện nhà xưởng cứ giao cho cô  nhé, nếu như bí thư Điền hỏi    thì cô cứ  thẳng  là .”
Diệp Bảo Châu chần chừ một lúc: “Như thế   ?”
Quách Hữu Bình hừ một tiếng trong lòng: “Được chứ, đợi trở về  sẽ giải thích với ông  .”
Diệp Bảo Châu nghĩ  thấy cũng đúng, tuy rằng   tiền trảm hậu tấu nhưng Quách Hữu Bình là xưởng trưởng, chuyện về mặt sản xuất ông  cũng  quyền kinh doanh sản xuất: “Được,  hiểu .”
Quách Hữu Bình  : “Bây giờ phía bên Vạn Phúc đang rục rịch , tuy chúng      mì ăn liền với hai loại vị nhưng cũng  thể giậm chân tại chỗ tiếp, hai hôm nay cô  nhắc nhở bên nghiên cứu phát triển thêm, để bọn họ tiếp tục thử   các vị khác nữa.”
Diệp Bảo Châu cũng đang  ý , bây giờ Vạn Phúc đang nghiên cứu mì ăn liền, cũng     bọn họ sẽ cho  kiểu vị gì nữa, cho nên Dân Phúc cũng  tiếp tục nghiên cứu phát triển nhiều loại vị hơn, như  mới càng  lợi cho  tiêu dùng lựa chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-578.html.]
Ngày hôm , Quách Hữu Bình  tới  , hôm đó văn phòng của Diệp Bảo Châu cũng  dọn dẹp xong, chẳng qua bàn ghế và một vài thứ khác vẫn  kê  trong,  khi bận rộn hết một ngày,  hề thấy Điền Kiến Binh tới tìm  là cô cũng  ông  đang trốn tránh bọn họ vì vấn đề thiết .
Chẳng qua  tới cũng , cũng bớt cho hai  bọn họ sẽ  cãi , ngay lúc sắp tan , Lâm Tú Giai cho  thông báo kêu cô xuống phân xưởng,  công nhân  tập trung đủ, gọi cô xuống xem .
Diệp Bảo Châu  vặn cũng  chuyện cần hỏi cô  nên xuống phân xưởng,  thấy Thẩm Văn Tinh cũng ở đây, cô còn  lên tiếng thì Thẩm Văn Tinh   lên bảo: “Chị dâu, em  chuyện tìm chị.”
Diệp Bảo Châu nhướng mày: “Em  thế?”
Thẩm Văn Tinh  cô,  hì hì bảo: “Hai hôm  ủy viên Trần cho em một nhiệm vụ, kêu em nghiên cứu phát triển  vị mới,   tìm  phương hướng nghiên cứu mới nhanh nhất  thể, em nghĩ  vài cái nhưng  dám tự ý quyết định, cho nên  nhờ chị cho em ý kiến tham khảo.”
Diệp Bảo Châu  một tiếng,  vặn cô cũng đang   chuyện  với Trần Khánh Kiên,  ngờ  mà Trần Khánh Kiên  giao chuyện  cho Thẩm Văn Tinh : “Vậy em nghĩ   mấy vị ?”
Thẩm Văn Tinh lập tức liệt kê: “Vị hải sản, vị thịt vịt, vị thịt bò, vị thịt cừu, chị cho em ý kiến tiếp theo nên nghiên cứu cái nào  bây giờ?”
Diệp Bảo Châu chợt  một tiếng: “Vị thịt vịt  thể nghiên cứu, chẳng qua chị cảm thấy vị chắc hẳn sẽ  bằng vị thịt gà , thịt cừu thì bỏ , chị thấy vị thịt  quá nặng, chúng   dễ xử lý, mà cũng   nhiều  thích, hơn nữa giá thành cũng đắt. Về phần vị thịt bò, bây giờ chắc hẳn chúng   dễ mua  thịt bò  nhỉ?”
Bây giờ bò cũng là một trong những sức lao động, sẽ  tùy tiện g.i.ế.c mổ, thịt bò cũng  dễ mua cho nên giá thành cũng sẽ khá cao, mà sườn heo và thịt gà bọn họ  nghiên cứu phát triển  đó đều là những nguyên liệu thường  thể mua  nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô nhanh chóng : “Vị hải sản ngược  cũng  thể thử một phen, ngoài   thể  vị trứng xào cà chua, chua chua ngọt ngọt, cũng  thể thử cải thiện một chút vị gốc của sườn heo và thịt gà,  thể thử mì sườn heo dưa chua, mì sườn kho, mì gà hầm nấm hương…”