Dường như    hiểu lý lẽ , nhưng  vẫn  cam tâm như  chứ?
Anh    việc ở Dân Phúc hơn tám năm, đều  thành trợ lý xưởng trưởng cả ,  nhoáng cái  chẳng còn  gì hết ?
Tiền Nghĩa      : “Tao  cố hết sức  nhưng cái xưởng    do một  tao định đoạt, nhà xưởng sẽ trả   tiền ban đầu cho tụi bây, về phần là tự mày chuyển   là  khác ép mày  thì tự tụi bây quyết định .”
Nói xong, ông  trực tiếp rời , chỉ để  đôi vợ chồng trong phòng bảo vệ với vẻ mặt c.h.ế.t lặng.
Bây giờ Cốc Lệ Hoa  hối hận  c.h.ế.t , sớm  sẽ xảy  nhiều chuyện như thế thì cô   nhịn  , bây giờ  chỉ mất việc mà ngay cả nhà cũng  còn luôn!
  hối hận cũng vô dụng thôi, cô   chồng và hỏi: “Bây giờ chúng    thế nào đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Nguyên Thanh còn  tiếp lời thì Hạ Đại Phú   qua, ông   hai  họ  xong mới trực tiếp bảo: “Trợ lý Tô, hai   thể về chuẩn .”
Tô Nguyên Thanh hít một , nén  lời  định   về,  đó bảo: “Về nhà    .”
Hai  trực tiếp về nhà, đến cửa nhà, Tô Nguyên Thanh  cửa nhà Diệp Bảo Châu đóng chặt mà nghiến răng nghiến lợi,  đó mới  nhà.
Mẹ Tô thấy con trai và con dâu một đêm  về cũng vội vàng  lên hỏi bọn họ  xảy  chuyện gì.
Dù  sớm muộn gì thì chuyện  cũng sẽ  thông báo  ngoài,    chắc chắn cũng sẽ  cho nên Tô Nguyên Thanh cũng  giấu bà  mà kể  hai năm rõ mười sự việc.
Mẹ Tô   bọn họ  chuyển khỏi đây mà trực tiếp ngây , cũng  quản chửi con trai  ngu xuẩn mà lập tức nổi giận : “Cậu con thì ,   con    gì cả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-599.html.]
Tô Nguyên Thanh cắn răng : “Cậu  hết cách , kêu chúng  nhanh chóng dọn đồ chuyển  ngoài.”
Mẹ Tô tức điên , lập tức định  ngoài  tìm Tiền Nghĩa nhưng   Tô Nguyên Thanh kéo : “Mẹ, giờ  vẫn còn đang giận lắm, hôm nay chúng  đừng  tìm  nữa, đợi ngày mai  tới tìm  .”
Mẹ Tô cũng bất đắc dĩ, Dân Phúc  thật quá đáng, bọn họ  nhận sai cả ,  khai trừ cũng thôi   còn  thu hồi căn nhà nữa,  bọn họ  tuyệt tình với công nhân trong xưởng như ?
Cốc Lệ Hoa nhanh chóng : “Mẹ, thật  nhân vật chính trong chuyện  chính là ả Diệp Bảo Châu , nếu   cô  tính kế tụi con thì   tụi con  rơi  kết cục  !”
Mẹ Tô  thế bèn nâng mắt  về phía cửa, đương nhiên bà  cũng  Diệp Bảo Châu,   ả đàn bà đó cướp chức vụ của con trai bà , còn hại con trai bà   đình chỉ công tác,    càng quá đáng hơn,  mà  trực tiếp đuổi bọn họ  ngoài.
Rõ ràng là một  phụ nữ xinh  như thế nhưng tâm địa  như rắn rết, quen  bọn họ đúng là con trai bà  xúi quẩy tám đời mà!
Bà  hít một : “Mẹ  , ngày mai  sẽ  tìm  các con để  chuyện , về phần Diệp Bảo Châu, để  hãy  .”
Cho dù thật sự  thể ở  đây  nữa  cũng  thể để ả đàn bà   lời, nhưng ả đàn bà đó   khôn vặt, bà  cũng  chịu thiệt thêm nữa !
Đến chiều ngày hôm , nhà xưởng trực tiếp dán thông báo chuyện của Tô Nguyên Thanh và Cốc Lệ Hoa, trong thông báo cũng  hề khách sáo một tí nào mà    bộ hành vi   của hai  họ, hơn nữa còn   rõ ràng nguyên nhân xưởng thu hồi căn nhà.
Vốn dĩ công nhân trong xưởng cũng  mấy để tâm đến việc nhà xưởng khai trừ ai, nhưng   thấy nguyên nhân bọn họ  khai trừ thậm chí là  thấy nguyên nhân căn nhà  thu hồi xong, cả đám lập tức nhốn nháo hẳn lên…
“Trời ơi,   bọn họ là lãnh đạo ? Vậy mà  bỏ lượng lớn chất bảo quản  trong sản phẩm mới của xưởng? Bị điên  ? Tại    thế chứ?
“Có quỷ mới  lý do tại ? Có khả năng là   cho sản phẩm mới của chúng  bán ,  thấy bọn họ là  do bên đối thủ phái tới gây chuyện thì đúng hơn?”
“Nguyên liệu gì bỏ quá nhiều cũng sẽ khiến  ăn  dễ dàng  ung thư ? Nếu điều tra        chúng   thể sản xuất nữa ?”