Thợ lắp đặt theo xe qua đây  chuyên nghiệp, chỉ một buổi sáng  lắp xong hai thiết  , thiết   nhanh   đưa  thời gian  việc,  khi thử một năng lực sản xuất của bọn họ  trực tiếp tăng từ một ngày hơn hai trăm gói do thuần công nhân sản xuất ngày  đến một nghìn gói. Trước mắt năng lực sản xuất nà    thể thỏa mãn đơn đặt hàng hiện tại của bọn họ, hơn nữa, đợi  khi bọn họ dùng quen thiết  , năng lực sản xuất còn  thể tăng lên thêm!
Bây giờ,  cơ bản bọn họ  nắm   định mức đặt hàng  thể lấy  cho nên tâm trạng của Điền Kiến Binh  tồi, chẳng qua sắp  giữa tháng mười một  mà ông  vẫn  lấy  đơn đặt hàng của cục đường sắt, một điểm  vẫn khiến ông     cam lòng.
Ông  qua tìm Quách Hữu Bình, kêu đối phương từ từ bàn bạc với Diệp Bảo Châu về phương án giải quyết vấn đề . Quách Hữu Bình  thấy hai hôm nay Diệp Bảo Châu  bận lên bận xuống  nên cũng  dự định  chuyện  với cô mà  tự   mày mò thêm, nếu thật sự   cách nào bàn  thì  quyết định sẽ bàn bạc với cô  vài ngày nữa .
Chuyện  Diệp Bảo Châu cũng  , chớp mắt cái  đến tiệc trăm ngày của ba đứa trẻ. Trước đó bọn họ  từng  đến trăm ngày  mời   và bạn bè trong nhà đến đại viện của bệnh viện ăn một bữa, cho nên  hôm trăm ngày ,  khi ăn bữa sáng xong, bọn họ lập tức  quần áo mới cho con ngay.
Để dễ phân biệt các con hơn mà quần áo mới đều mặc dựa theo màu sắc của vòng tay, Dương Dương mặc bộ đồ màu đỏ, Hằng Hằng thì mặc đồ màu vàng còn An An thì mặc đồ màu xanh.
Hiện giờ ba đứa trẻ   trăm ngày , tuy rằng ngoại hình vẫn   sự khác biệt lớn bao nhiêu so với hồi  một tháng tuổi, vẫn là đôi mắt to như thế, hàng mi dài cong vút và gương mặt nhỏ phúng phính bầu bĩnh,  khi  quần áo mới  trông giống y như em bé  tranh báo, thật khiến  yêu mến.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chẳng qua tuy về mặt ngoại hình     sự khác biệt lớn bao nhiêu nhưng hình như ba đứa trẻ   nhận  hơn mấy hôm  . Mỗi   thấy tiếng của Diệp Bảo Châu hoặc là  thấy cô đều sẽ tỏ  cực kỳ hào hứng,  đó sẽ   ý thức  giơ tay để  bế, nếu như cô  bế còn  kêu “ê a.”
Giống như bây giờ sắp   ngoài , ba đứa trẻ  lượt  Hạ Thu Mai, Lưu Xuân Hoa và Lục Thiệu Huy bế, lúc  tụi nhỏ đều  về phía Diệp Bảo Châu với đôi mắt đen láy và kêu "ê a.” Mà An An trong lòng Lục Thiệu Huy thì vẫn luôn đá cái chân nhỏ, chính là    bế đó mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-620.html.]
Lục Thiệu Huy    thể   ý của thằng nhỏ , tầm  các con  nhận  , từ góc độ sinh vật học mà , thường thì trẻ con vẫn sẽ nhận   cho nên bình thường hai  họ đồng thời tan ,   nhiều lúc ba đứa trẻ đều tìm Diệp Bảo Châu chứ  tìm .
Đối với loại hành vi  của ba đứa con cũng thật sự khiến   bất mãn, cho nên lúc   thấy An An kêu “ê a”,  bèn ấn bàn chân nhỏ của con xuống, hừ một tiếng  bảo: “Kêu cái gì mà kêu, hôm nay ba đứa các con đừng hòng  đứa nào  ôm đồng chí Diệp Bảo Châu.”
An An ở trong lòng  ấn chân  cũng vô cùng mất hứng, nhưng  bé vẫn còn nhỏ,    kháng nghị thế nào nên chỉ  thể trừng to mắt và  bắt đầu kêu “ê a ê a.”
Lục Thiệu Huy cũng ê a ê a đáp   bé, hai cha con cứ ê a như thế  lâu, cuối cùng An An “phì” một cái về phía ,  khi phun nước miếng xong mới dừng .
Trẻ con  nhiều nước miếng nhưng cũng may mà  bé phun một cô thức, sức cũng nhỏ nên mặt Lục Thiệu Huy mới   phun đầy nước miếng, Diệp Bảo Châu và Hạ Thu Mai ở bên cạnh  thấy cũng  rung cả .
Đối với loại cách   tôn trọng trưởng bối  của Lục Cẩm An, Lục Thiệu Huy cũng tức tối  chết, nhưng cứ cố tình lúc  An An  thấy Diệp Bảo Châu  là cũng nhoẻn miệng  theo.
Lục Thiệu Huy  lau nước miếng cho  bé  trừng mắt ,  với vẻ mặt nghiêm túc: “Đồng chí Lục Cẩm An,   con còn phun nước miếng  mặt cha như  nữa,  tin   cha sẽ   tã, giặt tã cho con nữa !”
Mà lúc , bạn nhỏ Lục Cẩm An thì  đang gặm tay, kêu hừm hừm giống như đang đáp  lời  .