Huống chi, ngoại trừ Thẩm Đại Trụ  thì còn  một Thẩm Văn Nguyệt    thích nữa,   thấy cô  là   móc  mỉa,  cô  mệnh  gì đó, sặc mùi ghen ăn tức ở.
Sau đó Lục Thiệu Lan cũng   đến nhà họ Thẩm nữa, nếu như Thẩm Đại Trụ dám tới bệnh viện tìm cô  đòi tiền  cô  sẽ  khách sáo nữa, cô  hít một  thật sâu  : “Dù    nếu như thím đến bên  cũng đừng để lộ gì cả.”
 
Thẩm Văn Tinh  thấy đối phương  như , tuy rằng    vui nhưng cũng   gì cả, dù  thì cô  cũng  thích Thẩm Đại Trụ, nếu như Thẩm Đại Trụ chạy tới bên   loạn thì bọn họ đều sẽ chịu thiệt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó  lục tục   tới tiếp,  trong nhà càng đông hơn, trợ thủ cũng nhiều hơn, cho nên tiệc đầu tháng với sáu mâm cỗ   nhanh   xong kịp giờ ăn trưa, mà Diệp Phong Thu và những  khác ở nhà họ Diệp cũng đúng giờ  mới tới.
Trước đó, Hạ Thu Mai  nhắc nhở bọn họ  tới sớm một chút nhưng  ngờ bọn họ  đến sát giờ như , cho nên bà    khó chịu, nhưng bây giờ đông  cũng  tiện .
Trước đây Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy kết hôn tổ chức ở nhà ăn của xưởng thực phẩm cho nên đây cũng là  đầu tiên Hoàng Quế Mỹ tới nhà họ Lục, bắt đầu từ lúc tiến  đại viện  thấy các loại hoa thơm, các loại cây cỏ đều  cắt tỉa  gọn gàng giống như một công viên  thu phí  cửa .
Bây giờ đến nhà họ Lục , là một căn nhà ba phòng một phòng khách  tiêu chuẩn, phòng khách thì sạch sẽ rộng rãi  dọn dẹp cũng  gọn gàng ngăn nắp, đối diện với sô pha và bàn  là một cái tủ bằng gỗ đen tuyền, chẳng qua bên  cũng   tivi mà là đặt phích nước, bộ  cụ và một vài thứ khác, cô   mà hoa hết cả mắt lên.
Đây chính là nhà họ Lục,  hơn đại tạp viện  của bọn họ gấp cả nghìn . Hoàng Quế Mỹ  nghĩ đến bây giờ bọn họ vẫn còn  sống chen chúc trong một đại tạp viện , cũng   đến khi nào mới  thể xin  nhà ở là trong lòng lập tức nảy sinh một suy nghĩ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-624.html.]
Vì thế, cô  kéo chồng  qua, nhỏ giọng hỏi: “Trước đó em    bây giờ Bảo Châu  là phó xưởng trưởng ,  xem,  là em tới Dân Phúc  , đến khi  xin nhà thì cứ kêu Bảo Châu phê duyệt cho chúng ?”
Diệp Bảo Trung vốn cũng   suy nghĩ  nhưng  Hoàng Quế Mỹ nhắc nhở như , trong lòng cũng   d.a.o động. Tiền lương của bọn họ cũng chỉ hơn hai mươi đồng, nếu đến Dân Phúc phỏng chừng cũng chỉ tương đương với thế. Vấn đề   ảnh hưởng, chủ yếu nhất là chỗ ở của bọn họ thật sự quá nhỏ, bây giờ con cũng  lớn , nếu  thể  nhà riêng của  thì , mà  vặn gần đây Dân Phúc vẫn luôn xây nhà, nhà ở chắc chắn  còn khan hiếm như bên bọn họ nữa.
 Diệp Bảo Trung cũng  bây giờ tính cách của em gái  thế nào,   chần chừ một lúc  bảo: “Chuyện   dễ  ?”
Hoàng Quế Mỹ lập tức : “Có gì mà  dễ , dù  thì chúng  đến Dân Phúc cũng   chỉ lấy tiền lương mà   việc, lát nữa em sẽ tìm cơ hội  chuyện .”
Nói xong, cô  nhanh chóng liếc mắt , bây giờ đông  quá, cô   thấy Diệp Bảo Châu và ba đứa bé đang    vây quanh ở đó giống như trăng  chúng  vây quanh, mà ba đứa trẻ  lớn lên cũng thật xinh , đôi mắt đó  to  sáng, làn da cũng trắng nõn, trông giống y như con gái .
Cô  chần chừ một lúc, bây giờ đông  như  cũng  tiện  chuyện, cho nên quyết định lát nữa ăn cơm xong giải tán thì   .
Lúc ,   đến đông đủ cả , nhà bên cạnh cũng  bày cơm nước lên xong, cho nên   cùng ăn một bữa cơm  náo nhiệt. Sau khi ăn cơm xong  hơn hai giờ chiều, một đám  tới ăn cơm  giúp thu dọn  mới lũ lượt rời .
Lúc , lũ trẻ cũng đang ngủ, Hoàng Quế Mỹ thấy vắng  cuối cùng cũng  cơ hội tìm Diệp Bảo Châu nên trực tiếp : “Bảo Châu , em xem nếu chị với  trai em đến Dân Phúc   ?”
Cô   dứt lời, phòng khách lập tức yên tĩnh một lúc, trong lòng Lục Thiệu Lan “ha” một tiếng, quả nhiên mấy  nhà họ Diệp  cũng   đèn cạn dầu, Diệp Bảo Châu   lên  phó xưởng trưởng là bắt đầu đòi giúp đỡ.