Bị Châu Khánh Phong chằm chằm, Lâm Viễn Thăng đáp cũng mà đáp cũng , ông chỉ thể cắn răng: “Vâng, , xưởng trưởng Châu, bộ phận bán lẻ chúng sẽ cố gắng.”
Khoản mì ăn liền bên Dân Phúc tồi cho nên Châu Khánh Phong nghĩ đến cục diện , bây giờ cũng ông đang gây sự với Lâm Viễn Thăng mà là ông nhận thông báo của cục quản lý giá, ở bên đó sẽ lập tức qua đây điều tra và phỏng vấn nhà xưởng.
Cho nên ông Lâm Viễn Thăng và lạnh lùng : “Cục quản lý giá mới cho thông báo xuống, hai ngày tới sẽ đến chỗ chúng kiểm tra, cần , chắc là ông cũng chuẩn gì chứ?”
Lâm Viễn Thăng sững sờ: “Sao đột nhiên bọn họ kiểm tra? Giá cả sản phẩm của chúng đều thành vấn đề cơ mà?”
Châu Khánh Phong lườm ông một cái, lạnh lùng đáp: “Ông xem tại ?”
Lâm Viễn Thăng lập tức bảo: “Có chúng Dân Phúc báo cáo ?”
Châu Khánh Phong vốn cũng nghi ngờ Dân Phúc nhưng ông hỏi , sắp tới Dân Phúc cũng sẽ điều tra cho nên ông cũng hiểu nguyên nhân do , nhưng bọn họ cũng phạm pháp nên sợ điều tra. Trước đó cũng chuyện với Dân Phúc , bọn họ cũng dự định ép giá xuống thêm nữa cho nên cũng cần sợ báo cáo.
Ông lạnh lùng Lâm Viễn Thăng: “Đây chuyện ông nên quản.”
Thời điểm cục quản lý giá tới điều tra rõ ràng là đang đánh tiếng với bọn họ, cho nên chuyện ép giá sản phẩm càng khả năng hơn, Lâm Viễn Thăng cũng dám thêm một câu nào nữa mà chỉ thể gật đầu: “Được, sẽ lấy bộ tài liệu về sản phẩm của chúng .”
Vân Mộng Hạ Vũ
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-653.html.]
Diệp Bảo Châu cũng chuyện Vạn Phúc cục quản lý giá điều tra, nhưng việc cũng do cô . Cô đoán khả năng là Quách Hữu Bình báo cáo, nhưng đó Quách Hữu Bình bọn họ cũng sẽ kiểm tra, cho nên cô cũng hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì, mà cũng thời gian để qua hỏi bởi vì văn kiện chính thức về nhiệm vụ sản xuất mì ăn liền phát xuống.
Mà tiếp theo đây là nhiệm vụ lớn như , phân xưởng mới chắc thể thành cho nên đó, cô lập tức gọi một đám ở ủy ban xưởng tới họp để phối hợp xuất hàng.
Trong cuộc họp, một đám cô mà Dân Phúc nhận đơn đặt hàng ba mươi nghìn gói của cục đường sắt, nhận cả đơn đặt hàng của các nhà xưởng khác nữa, tết xuất gần bốn mươi nghìn gói mì ăn liền cũng lập tức ná thở.
Ngay lập tức nhận nhiều đơn đặt hàng như thế, là và tết bọn họ chắc chắn sẽ nhàn rỗi, chừng đón tết xong còn tiếp tục tuyển , mà bây giờ trong tòa nhà bách hóa, mì ăn liền của bọn họ bán chạy hơn Vạn Phúc khá nhiều, điều chứng tỏ bây giờ mẫu mì ăn liền tính là Diệp Bảo Châu sống dậy.
Lúc đầu Diệp Bảo Châu bổ nhiệm lên phó xưởng trưởng khiến ít phục cho lắm, thậm chí còn đợi xem trò của cô, nhưng dựa tình hình mắt mà xét thì trò cũng khả năng xảy , cứ dựa theo tốc độ như thì phân xưởng trong xưởng của bọn họ chắc hẳn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều, nhà xưởng cũng sẽ càng ngày càng lên mà thôi.
Một phó xưởng trưởng như cô thật sự là danh xứng với thực, còn ai dám thở một câu nào nữa?
Bây giờ cô xong, đám chủ nhiệm tỏ vẻ bằng lòng phối hợp với phân xưởng mới và sẽ điều qua đó tiếp.
Mà phân xưởng mới cũng vì lập tức thêm mấy tiến mà bây giờ nhân lên đến gần sáu mươi . Đơn đặt hàng ba mươi nghìn gói cũng nhanh chóng đưa giai đoạn sản xuất. Sau khi Diệp Bảo Châu xong việc, cuối cùng cũng thể giao những chuyện đó cho Lâm Tú Giai lo liệu.
Sản xuất tiến hành thuận lợi, thời gian nhanh chóng tiến tháng mười hai, mà việc điều động thường xuyên và sự sôi nổi trong phân xưởng cũng khiến một đám công nhân tình hình và cũng bắt đầu nháo nhào lên bàn tán…
“Dựa theo tốc độ hiện tại của chúng năm phân xưởng sẽ biến thành một trăm luôn ?”
“Gì chứ, phân xưởng cũng chứa nổi một trăm , năm chúng xây thêm phân xưởng mới thôi, đến khi sẽ tuyển thêm công nhân, nhanh chóng kêu em trai chuẩn mới .”