Thấy cô nghiến răng nghiến lợi, Lục Thiệu Huy rùng một cái: “Không thể nào, bác sĩ với ca phẫu thuật vô cùng thành công, cực kỳ thành công, thể chứ?”
Diệp Bảo Châu cũng chỉ tiêu thành công của ca phẫu thuật là gì, chỉ thở hổn hển lườm : “Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, đời chuyện gì chắc chắn tuyệt đối.”
Cô lý, Lục Thiệu Huy nuốt nước miếng nhưng họ vẫn khám mà: “Em đừng sợ, bây giờ chúng bệnh viện kiểm tra , nếu thật sự mang thai , c.h.ế.t luôn cũng .”
Hôm nay cuối tuần, bệnh viện chen chúc đông đúc như bình thường bọn họ tới, lấy và xếp hàng đợi nửa tiếng đến lượt bọn họ kiểm tra, trong phòng khám, khi lời miêu tả của Diệp Bảo Châu, bác sĩ bắt mạch cho cô.
Bây giờ nếu nghi ngờ , là c.h.ế.t là sống thì Diệp Bảo Châu cũng một kết quả, cho nên hai ném chuyện của Điền Kiến Binh đầu mà vội vàng chạy đến bệnh viện.
Hôm nay cuối tuần, bệnh viện chen chúc đông đúc như bình thường bọn họ tới, lấy và xếp hàng đợi nửa tiếng đến lượt bọn họ kiểm tra, trong phòng khám, khi lời miêu tả của Diệp Bảo Châu, bác sĩ bắt mạch cho cô.
Qua lâu mà bác sĩ vẫn bất cứ phản ứng gì cả, chỉ mò tới mò lui khiến Diệp Bảo Châu sốt ruột: “Thế nào bác sĩ, thật sự ?”
Bác sĩ tiếp lời, qua một lúc mới thu tay về, cô: “Tạm thời vẫn phát hiện là ‘hoạt mạch’, chẳng qua bắt mạch cũng chuẩn đến .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tim của Diệp Bảo Châu đập nhanh: “Không thật đấy chứ? Chồng thắt ống dẫn tinh mà.”
Bác sĩ đơn đáp: “Chồng cô mới thắt ống dẫn tinh, việc cũng dễ vì thắt ống dẫn tinh vẫn thất bại, chẳng qua cô cũng cần lo lắng quá , phụ nữ mới đẻ con xong kỳ kinh nguyệt thường sẽ đúng quy luật, cô xét nghiệm m.á.u .”
Diệp Bảo Châu nhận lấy đơn và bác sĩ kê lập tức lấy m.á.u xét nghiệm, lúc lấy m.á.u xét nghiệm cũng nhanh như , đợi lâu, chừng một tiếng, trong lúc chờ đợi, Lục Thiệu Huy cũng hỏi bác sĩ thắt ống dẫn tinh giúp , bác sĩ cũng ca phẫu thuật thành vấn đề một cách khẳng định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-662.html.]
Tuy rằng câu trả lời chắc chắn nhưng hai vẫn lo lắng, khi qua một tiếng đồng hồ, bọn họ lấy kết quả xét nghiệm, Diệp Bảo Châu cũng hiểu liệu bên nên trực tiếp cầm tìm bác sĩ.
Bác sĩ liếc mắt đơn một tiếng, bảo: “Số liệu cho thấy cô mang thai.”
Cơ thể căng chặt của Diệp Bảo Châu lập tức thả lỏng hẳn khi câu của bác sĩ: “Vậy tại cứ luôn buồn nôn? Bụng cũng khó chịu như ?”
Bác sĩ nhướng mày : “Bạch cầu cao đây , gần đây cô ăn nhiều ?”
Diệp Bảo Châu gật đầu, ba đứa con lớn , sữa thật sự đủ cho nên gần đây cô cũng ăn nhiều hơn: “Vâng, sữa đủ nên gần đây ăn nhiều.”
Lúc , bác sĩ cũng đại khái hiểu : “Có năng là do chướng bụng đầy đấy, thức ăn quá mức phong phú, sinh hoạt và nghỉ ngơi đều theo quy luật, cơ thể lạnh, vấn đề tiêu hóa… tất cả đều sẽ dẫn đến chướng bụng đầy , đặc biệt là mấy thai phụ mới sinh con như các cô thường quá sốt ruột, luôn cảm thấy ăn nhiều mới sữa, đôi khi ăn quá nhiều, đường ruột của cơ thể hấp thụ , dễ xảy vấn đề, lát nữa cô lấy khám nội khoa xem .”
Diệp Bảo Châu xong lời cảm thấy triệu chứng của phù hợp với chướng bụng đầy hơn thật, cô cảm ơn bác sĩ, nghĩ đến tên đàn ông còn đang mang vẻ mặt sốt ruột ở bên ngoài bèn nhanh chóng cầm đơn ngoài.
Phòng khám phụ khoa, đàn ông xin dừng bước, cho nên Lục Thiệu Huy vẫn luôn căng da mặt đợi ở bên ngoài, lúc thấy Diệp Bảo Châu xuất hiện trong hành lang với vẻ mặt tối tăm, lập tức bật dậy, cơ thể cũng căng như dây đàn.
Đợi khi cô đến mặt , đàn ông trầm giọng hỏi: “Thế nào ?”
Diệp Bảo Châu nâng mắt lên , đáp với giọng pha thêm chút chán nản: “Anh xem?”
Đầu óc Lục Thiệu Huy ầm một tiếng, cả cũng rùng một cái, lắp bắp : “Có… thật á?”
Sắc mặt của Diệp Bảo Châu nặng nề, chậm rãi bảo: “Chúc mừng .”