Mùa đông trời lạnh, trong ổ chăn  ấm áp,  thích hợp để ngủ nướng nên ngày hôm , Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy đều dậy muộn hơn một chút, đợi lúc bọn họ đến công xưởng   thấy xe của ủy ban cách mạng đỗ ở cổng .
Tối qua, chắc là Điền Kiến Binh ngủ ở chỗ bộ phận bảo vệ, cộng thêm bây giờ  của tổ điều tra, ủy ban cách mạng  tới cho nên hôm nay, bộ phận bảo vệ cũng náo nhiệt hơn bình thường một chút.
Lục Thiệu Huy  Diệp Bảo Châu và hỏi: “Em    trong xem bọn họ thẩm vấn thế nào ?”
Diệp Bảo Châu chỉ   kết quả chứ   xem quá trình: “Không, lát nữa em còn  sắp xếp sản xuất trong xưởng nữa, đợi khi nào gọi đến em thì em tới.”
Lục Thiệu Huy cũng chẳng  xem cho nên cũng   thêm gì nữa mà cùng cô  lên tầng hai.
Chuyện của Điền Kiến Binh  vốn cũng  xử lý khá thầm lặng, nhưng cũng   là ai đồn  ngoài,  là ủy ban cách mạng tìm  để tìm hiểu tình hình của Điền Kiến Binh mà lan truyền , lúc Diệp Bảo Châu    đến ba tiếng thì  bộ  trong văn phòng ủy ban xưởng đều   hết. Khi cô  tìm Lâm Tú Giai để lấy bảng sắp xếp sản xuất lập tức  một đám  nháo nhào ùa lên, trực tiếp vây quanh cô,  đó hỏi cô dồn dập…
“Bí thư Điền  điều tra  đấy, cô  ,   cô   hỏi chuyện ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bí thư Điền   gì, tại   của tổ điều tra bên ủy ban cách mạng  tới điều tra ông ?”
“ , rốt cuộc ông    gì,  mà  kinh động đến tổ điều tra của ủy ban cách mạng, ban nãy  còn  thấy quản lý phân xưởng     hỏi bình thường thái độ   của bí thư Điền thế nào nữa cơ.”
“Chiều mai chính thức cho nghỉ tết , nếu như  điều tra  kết quả  chúng  còn  nghỉ tết ? Có  xưởng chúng  cũng sẽ  điều tra ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-689.html.]
Diệp Bảo Châu  mà ong hết cả hai tai, Điền Kiến Binh là bí thư chứ   là một nhân vật nhỏ bé gì,   lo sẽ  ông  liên lụy cũng là chuyện bình thường, nhưng thế  cũng quá lo lắng  .
Cô liếc mắt  Lâm Tú Giai, Lâm Tú Giai bắt  ánh mắt của cô bèn  sức lắc đầu, tỏ vẻ chuyện  tuyệt đối   do   , miệng của cô  khóa kín lắm.
Diệp Bảo Châu  một tiếng,  đó    và bảo: “ cũng  rõ chuyện  cho lắm, nhưng  tin đây chắc hẳn chỉ là chuyện riêng của bí thư Điền cho nên    cần nghĩ quá nhiều , chuyện của ông  sẽ  ảnh hưởng đến nhà xưởng, chúng  nên  gì thì cứ  cái đó, nếu  ai  hỏi đến thì cứ thành thật trả lời là .”
Cô  như , cuối cùng   cũng thở phào nhẹ nhõm một , nhưng trong lòng vẫn  tò mò,     chịu từ bỏ mà hỏi: “Phó xưởng trưởng Diệp, cô thật sự   gì ?”
Đương nhiên là Diệp Bảo Châu   nhưng  khi  kết quả điều tra và kết quả xử lý thì cô sẽ  tiết lộ  một chữ nào hết, cho nên cô gật đầu một cách vô cùng thành khẩn: “Thật sự  .”
Mọi  thấy cô   cũng lập tức giải tán, Diệp Bảo Châu  : “Mọi  đừng bàn tán về chuyện  nữa nhé, sắp đến tết ,  nghĩ gì đó vui vẻ một chút.”
Mọi  đều gật đầu, nhưng vẫn  vài ủy viên    manh mối, ví dụ như Vương Hải Thuận và Trần Khánh Kiên, đặc biệt là Trần Khánh Kiên vì dù  ông  cũng quản lý ghi chép nghiên cứu phát triển mà, hơn nữa bọn họ vẫn luôn tham gia hạng mục mì ăn liền , cộng thêm hôm qua lúc phân xưởng  thị sát, ông  cũng  mặt ở đó cho nên ông  cũng đoán   phía Điền Kiến Binh  xảy  chuyện gì.
Chuyện khiến ông  khó hiểu là rốt cuộc ai  khơi mào chuyện , là Diệp Bảo Châu  là Quách Hữu Bình? Bây giờ hai  bọn họ đều   nên ông  cũng  tiện hỏi thêm gì, chẳng qua ông  cũng đoán   bí thư Điền của Dân Phúc   khả năng  ở  đây lâu  nữa , cũng   khi nào thì sẽ  một bí thư mới tới.
Đợi  khi Diệp Bảo Châu  ngoài , ông  mới  sang Vương Hải Thuận,  sáp  gần  bảo: “Xem  xưởng chúng  sắp  một bí thư mới .”
Vương Hải Thuận cũng cảm giác  nhà xưởng   sắp đổi chủ một  nữa.