Vừa  trong lúc ba  đối thoại, trong đầu Diệp Bảo Châu  nghĩ đến Vu Tuệ là ai, trong sách, tác giả  kết cục của nguyên chủ  thê lương, ngoại trừ cho cô và Lục Thiệu Huy một ngày cãi một trận nhỏ, ba ngày cãi một trận lớn , còn đặc biệt sắp xếp những vai phụ khác cho cô ấm ức, trong đó cũng   theo đuổi Lục Thiệu Huy là Vu Tuệ.
Bây giờ   thấy cô   lời như , Diệp Bảo Châu khó tránh khỏi liếc mắt  cô  thêm một cái, cô  bện hai b.í.m tóc to và đen, ngũ quan lớn lên cũng  tồi, cái váy mặc   trông   rộng, đại khái là cuộc sống về quê cũng  dễ dàng, tuy rằng cô   trang điểm một chút nhưng làn da trông vẫn  thô ráp.
Theo lý thì lúc  Vu Tuệ chắc hẳn vẫn  xuất hiện, nhưng bây giờ tình tiết   đổi   , cô cũng chẳng  nghĩ thêm nữa,  nhanh  đáp: “Chào cô, đồng chí Vụ Tuệ,  là vợ của Lục Thiệu Huy.”
Dứt lời, Lục Thiệu Huy  Vu Tuệ: “Vừa  cô  tới đây thăm Thiệu Lan  , con bé  y tá ở bệnh viện nhân dân, bây giờ  vặn đến giờ tan , chắc hẳn nó  thời gian đấy, cô mau  .”
Sắc mặt của Vu Tuệ lập tức trở nên khó xử, cô  đặc biệt chọn thời gian buổi trưa mới qua đây là  nhân cơ hội  nhà ăn cơm trưa và  chuyện, chứ   thật sự  tới tìm Thiệu Lan,  ngờ    mời cô   nhà cũng thôi , còn trực tiếp  lệnh đuổi khác với cô .
 cô  là  dễ dàng  đuổi  như  ?
Không nhé!
Vì thế, cô  nở nụ ,  Lục Thiệu Huy: “Lâu như   gặp,  cũng  mời em  nhà  ? Mệt em còn đặc biệt mang quà kết hôn tới chúc mừng  tân hôn nữa đấy.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói xong, còn giơ một túi đồ trong tay nữa.
Lục Thiệu Huy nhíu mày: “Sau   cơ hội    ,  với chị dâu cô sắp   ngoài   .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-69.html.]
Diệp Bảo Châu   đàn ông với vẻ  ngạc nhiên, hôm nay bọn  nghỉ một ngày cơ mà, nào cần   gì ?
Vu Tuệ     đang từ chối , nhưng  quá lâu  cô    gặp , chỉ  ở cạnh  thêm một lúc nên   : “Không , em về đây một chuyến cũng  dễ gì, dù  cũng  tới , các  cứ  việc của , em với bác gái  chuyện một lúc  .”
Lời   đến mức  , Cao Hồng Anh cũng  còn cách nào khác, chỉ  thể dẫn   nhà.
Sau khi  nhà, Lục Thiệu Huy và Diệp Bảo Châu trực tiếp cầm ảnh kết hôn  phòng. Diệp Bảo Châu nghĩ đến Vu Tuệ ở bên ngoài,  cô  chắc chắn  thể      Lục Thiệu Huy đang đuổi , nhưng   thật sự  để ý chút nào cả, trực tiếp lao  trong nhà, vô cùng  nghị lực.
Cô  nhịn  mà   đàn ông và nở nụ : “Có  Vu Tuệ đó thích  ?”
Chuyện  thì Lục Thiệu Huy thật sự  dám khẳng định, dù    cũng  từng tỏ tình với , nhưng từ mặt hành động mà  thì ngược  cũng  giống,   trong lời  của Diệp Bảo Châu  ý khác,  vội vàng giải thích: “Chuyện    chắc chắn, nhưng   thể khẳng định    ý đó với cô .”
Nghe thấy giọng  của    gấp gáp, Diệp Bảo Châu phì  một tiếng: “ cô  còn đặc biệt chạy qua đây chúc mừng  kết hôn,  bỏ mặc   ở bên ngoài,   đấy chứ?”
Lục Thiệu Huy  nhíu mày, cũng  cảm thấy  vấn đề gì cả: “Có thể  ? Vừa       , bản  cô    cần quản cô , cô    chuyện với ,  cứ mặc cô  là .”
Nghĩ đến những lời   đó của  đàn ông  khả năng vô dụng đối với Vu Tuệ, Diệp Bảo Châu  nhịn  mà lo lắng: “Vậy lỡ như cô  cứ  ở bên ngoài mãi   thì  tính  thế nào?”
Lục Thiệu Huy cất ảnh kết hôn   thả   xuống giường, cũng cảm thấy Vu Tuệ thật sự  khả năng sẽ   chuyện như  thật,  im lặng một lúc: “Không ,   tìm cái cớ đuổi cô  .”
Trong nguyên tác, Lục Thiệu Huy và Vu Tuệ cũng   mối quan hệ mờ ám, nhưng nguyên chủ cũng  cho là như , cô vẫn luôn cho rằng Lục Thiệu Huy và Vu Tuệ  mối quan hệ  minh bạch cho nên  ầm lên, mà Lục Thiệu Huy đối với sự vô lý  loạn của vợ cũng  đau đầu, cũng   giải thích quá nhiều.