Diệp Bảo Châu thầm “ha” một tiếng, Mã Vĩnh Quân khôn ngoan, sẽ hỏi những câu hỏi tính mục đích, cho nên hỏi như chắc chắn là thăm dò tin tức : “Chủ nhiệm Mã, tuy ngày mai chúng bắt đầu nghỉ lễ nhưng chuyện hôm nay trọng đại, quản lý như chúng nên giữ thái độ bình tĩnh, quản lý phân xưởng, nếu công nhân bàn luận về chuyện thì các cũng nên ém xuống để tránh xuất hiện hỗn loạn gì đó, đúng ?”
Sớm cô sẽ trả lời như thế thì Mã Vĩnh Quân còn bằng lên thẳng tầng hai tìm Quách Hữu Bình cho , gật đầu với vẻ lúng túng: “Phải, sẽ với công nhân trong phân xưởng”
Hai lên tầng hai, Diệp Bảo Châu trực tiếp trở về văn phòng của , lúc cô hỏi chuyện, Điền Kiến Binh vẫn một mực biện hộ cho bản , xem , hôm nay chắc hẳn điều tra gì . Chỉ là tổ điều tra vẫn luôn gọi hỏi chuyện như , chắc hẳn chuyện cũng giấu các công nhân ở tầng , phỏng chừng đến khi dấy lên một làn sóng thảo luận nữa.
Sự thật cũng tương tự với những gì cô nghĩ, sắp nghỉ tết , phân xưởng còn bận như nữa, một đám công nhân trong phân xưởng bí thư xưởng bọn họ điều tra, tất cả đều túm năm tụm ba bàn tán về chuyện ngày hôm nay, đều đang đoán xem tại Điền Kiến Binh điều tra.
Tuy rằng Điền Kiến Binh là bí thư nhưng nhiều công nhân phân xưởng chẳng ông là ai, hơn nữa còn là lãnh đạo một nữa, một lãnh đạo một nhưng hề qua gì với các công nhân phân xưởng bọn họ, cho nên khi chuyện lâu cũng phát hiện ai nguyên nhân và kết quả, phía bên tổ điều tra cũng truyền tin tức tới thế nên cũng giải tán nhanh.
Buổi tối, lúc sắp tan , Lục Thiệu Huy tìm Diệp Bảo Châu, hai còn gì thấy gõ cửa văn phòng.
Cả hai thấy tiếng đều đầu qua phía cửa, chỉ trông thấy vợ của Điền Kiến Binh là La Vân Phụng ở cửa. La Vân Phụng trông thấy Diệp Bảo Châu còn ở văn phòng cũng thẳng luôn, cô với vẻ mặt nặng nề và hỏi: “Phó xưởng trưởng Diệp, bây giờ cô thời gian rảnh , chuyện với cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-691.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Bảo Châu đặt đồ trong tay xuống, liếc mắt giờ đó hỏi bà : “Bà chuyện gì?”
La Vân Phụng thấy vẻ mặt của cô bình tĩnh như thế, giống như thể hôm nay hề chuyện gì xảy , trong lòng bà lập tức giận chỗ xả, của tổ điều tra cho bà gần Điền Kiến Binh nhưng khi bà nhét tiền cũng gặp chồng một lát. Từ miệng ông , bà cũng kết cục ngày hôm nay của ông là do Quách Hữu Bình và Diệp Bảo Châu sắp đặt.
Bây giờ, bà hận hai chết, nhưng cách nào khác, lão Điền nhà bọn họ xui xẻo mà, gây chuyện bắt điểm yếu, phủi sạch quan hệ là chuyện khả năng, cho nên định tội, cởi chuông thì tìm buộc chuông, chỉ cần Quách Hữu Bình và Diệp Bảo Châu ông cướp công thì chuyện đó thể cho qua nhẹ nhàng, cho nên bà qua đây thương lượng với hai bọn họ.
Vừa bà tìm Quách Hữu Bình nhưng ông ở đây, cho nên chỉ thể tìm Diệp Bảo Châu , kêu cô với mấy bên tổ điều tra rằng cô đồng ý với báo cáo mà lão Điền .
Tuy rằng tức giận nhưng bà vẫn chậm rãi thở một , kiềm chế lửa giận trong lòng xuống, liếc mắt qua Lục Thiệu Huy, hai bọn họ là vợ chồng cho nên cũng tránh mà thẳng: “Phó xưởng trưởng Diệp, thẳng vấn đề luôn nhé. tại hôm nay lão Điền nhà chúng điều tra, đó là vì cô và xưởng trưởng Quách, hai các cô bẫy lão Điền nhà chúng , đúng chứ?”
Diệp Bảo Châu thế chợt kinh ngạc, đó một tiếng: “Thưa bà, cũng tại bà như , nếu bà cảm thấy với xưởng trưởng Quách đặt bẫy bí thư Điền, bây giờ chắc hẳn của tổ điều tra vẫn , bà thể trực tiếp rõ với bọn họ chứ chạy tới đây mấy chuyện với gì?”
Lục Thiệu Huy nhanh chóng tiếp lời: “Phải đấy, bây giờ của tổ điều tra vẫn còn ở đây, bọn họ chắc chắn sẽ lời mà bà .”