Hạ Thu Mai cũng : “ đó, chỗ Bảo Châu phát phúc lợi, đơn vị của chị Cao cũng phát, đến khi  bệnh viện chắc chắn cũng sẽ phát,  năm mới đồ mà bọn họ  thể nhận  quả thật  ít, bà  giúp chăm tụi nhỏ, mấy hôm nay cũng   vất vả  cho nên cứ nhận .”
Lưu Xuân Hoa vội  bảo: “ giúp trông trẻ cũng cầm tiền lương đấy chứ,    thể còn nhận đồ của các bà , còn nữa, bình thường các bà cũng thường xuyên cho  ít đồ , bây giờ tặng nhiều đồ như thế, nếu như  nhận  cái bản mặt già  của  cũng quá dày .”
Diệp Bảo Châu  Lưu Xuân Hoa  việc nhận lương, nhưng bọn họ  tận ba đứa con, Lưu Xuân Hoa  thường xuyên giúp nấu cơm gì đó, hơn nữa bà  trông trẻ cũng  tồi, mấy tháng nay tụi nhỏ đều  hề mắc bệnh gì cả cho nên cho bà  thêm ít đồ cũng là chuyện nên  thôi.
Cô  Lưu Xuân Hoa, nở nụ  và : “Đồ cũng  nhiều  thím, cứ coi như là ba đứa tụi nó tặng quà tết cho thím , thím  nhận thì  mà  chứ?”
 
Hạ Thu Mai  bảo: “Còn   , bà trông tụi nó cũng vất vả, đám trẻ cũng  với bà, mấy thứ  bà cứ coi như quà tết mà tụi nhỏ tặng bà ,  gì  mà  ngại, cùng lắm thì năm    bà bận hơn một chút là  mà.”
Người    đến thế , Lưu Xuân Hoa cũng   từ chối thêm nữa, thầm nghĩ Hạ Thu Mai  cũng đúng, cùng lắm thì năm  bà   việc nhiều hơn một chút là .
…
Vào đông lạnh giá, bình thường Diệp Bảo Châu thích ngủ nướng nhưng ngày mai là nửa ngày   cuối cùng  khi nghỉ tết, một   lãnh đạo như cô vẫn  giám sát công tác vệ sinh và an  trong nhà xưởng, cũng  thể giống như ngày  đến sát giờ mới đến văn phòng , cho nên ngày hôm  cô dậy sớm hơn bình thường một chút, ăn sáng xong, lúc đến xưởng vẫn   giờ  việc chính thức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bộ phận bảo vệ dậy còn sớm hơn cô, lúc  ngang qua cổng, Diệp Bảo Châu hỏi  của bộ phận bảo vệ: “Tối qua  của tổ điều tra  hỏi   kết quả ? Bí thư Điền  khai  gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-696.html.]
Bảo vệ  cô và đáp: “Thật xin , phó xưởng trưởng Diệp, tối qua   trực ban cho nên cũng  ,  là cô đợi lát nhé,   qua hỏi giúp cô?”
Diệp Bảo Châu vội  bảo: “Không cần , lát nữa  hỏi xưởng trưởng Quách cũng .”
Cô  xong là rời  ngay, tuy hôm nay là nửa ngày  cuối cùng, lúc  vẫn  đến giờ   chính thức nhưng chắc hẳn bên phân xưởng    ít  tới, lúc cô  qua cầu thang   tiếng leng keng lách cách truyền tới từ phân xưởng, xem chừng    bắt đầu dọn dẹp vệ sinh .
Sau chín rưỡi Quách Hữu Bình mới đến văn phòng, Diệp Bảo Châu qua đó tìm ông , còn  kịp mở miệng hỏi thì Quách Hữu Bình  : “Lát nữa  của tổ điều tra cũng sẽ tới đây họp, cô  thông báo một tiếng, gọi   mười giờ  họp.”
Diệp Bảo Châu sững sờ một lúc: “Bí thư Điền vẫn  nhận sai  ạ?”
Quách Hữu Bình  một tiếng: “Nhận , lát nữa họp sẽ thông báo cách xử trí cuối cùng.”
Diệp Bảo Châu   câu  mà đôi mắt lập tức tỏa sáng: “Xử trí thế nào,   sẽ bãi nhiệm ?”
Tối qua,  của tổ điều tra về  muộn, Quách Hữu Bình   tiễn, Điền Kiến Binh  bãi nhiệm là chuyện chắc chắn  nhưng mấy năm nay ông  cũng  đóng góp một ít công lao cho Dân Phúc, cho nên cũng  chắc liệu  điều ông  đến cương vị khác  : “Trước mắt chắc chắn sẽ cách chức, còn những chuyện khác  đợi lát nữa bọn họ qua đây họp mới  .”
Diệp Bảo Châu    còn  chuyện khác nữa mà trong lòng   bối rối, nhưng nếu Điền Kiến Binh sắp  cách chức , chức bí thư đó chắc chắn sẽ    nữa, chỉ cần ông     bí thư  cô cũng coi như thở phào  một  nhẹ nhõm, vì thế cô đến văn phòng phát thanh thông báo cho một đám quản lý lên họp.
Đến mười giờ,   đúng giờ xuất hiện ở trong phòng họp, mấy  của tổ điều tra  cũng  tới muộn quá lâu, bọn họ  mới  xuống, còn   một lúc thì trưởng khoa của bộ phận bảo vệ - Hạ Đại Phú  dẫn mấy  đó qua đây.