Mười mấy cái nhà vệ sinh ở xưởng thối tởm, mấy ai bằng lòng dọn , bốc nguyên vật liệu cũng thế cả, bột mì ở nhà xưởng đều là nhập từng túi từng túi một kho hàng, với dáng vóc yếu ớt đó của bí thư Điền phỏng chừng chịu đến vài ngày gục .
Chẳng qua cách xử trí cũng bình thường thôi, phạt dọn nhà vệ sinh chỉ một, hai . Người phạt nhặt phế liệu cũng chỉ một, hai , cơ bản, nhà xưởng đối xử với các đồng chí phạm đều công bằng, cho nên lý Điền Kiến Binh cũng đối xử như thế.
Cho nên đồng thanh bảo: “ đó, xuống phân xưởng thôi vẫn đủ, ai trong chúng phạm cũng đều bốc vác nguyên liệu cả, đồng chí Điền Kiến Binh từng là bí thư thì càng nên đến những nơi khổ hơn và vất vả hơn mới đúng, như thế chúng cũng ý kiến gì cả!”
Lâm Tú Giai ngay bên cạnh Diệp Bảo Châu, khi cùng lên tiếng xong, cô giật nhẹ tay áo của Diệp Bảo Châu một cái, sáp gần, khẽ: “ thấy cô nên thẳng là cho ông dọn nhà vệ sinh.”
Diệp Bảo Châu cúi mắt , thầm nghĩ, cô cũng cho Điền Kiến Binh trực tiếp dọn nhà vệ sinh lắm, nhưng như thế quá lộ liễu, đến khi khác sẽ cho rằng cô đang báo thù Điền Kiến Binh.
Đương nhiên, cũng cô thật sự khó ông mà là nhiều trong nhà xưởng cũng từng chấp nhận cách xử phạt như . Ông là một bí thư thì càng nên cảm nhận sự vất vả ở cấp cơ sở nhất: “Bỏ , lát nữa hỏi ý kiến của xem .”
Sau đó, cô nâng mắt lên tổ trưởng Trương của tổ điều tra, hỏi: “Tổ trưởng Trương, lý giải như sai chứ? Các ông chắc hẳn sẽ thiên vị đồng chí Điền Kiến Binh nhỉ? Bằng chúng cũng sẽ chuyện đồng ý.”
Mấy ở tổ điều tra mà khóe miệng đều co rút, câu của Diệp Bảo Châu là nghi ngờ bọn họ thiên vị Điền Kiến Binh , bọn họ vốn vì niệm tình thái độ nhận sai của Điền Kiến Binh mới cho ông một cơ hội nhưng bây giờ mấy ở Dân Phúc hình như đồng ý…
Cho nên, mấy bọn họ cũng châu đầu thảo luận một phen, qua một lúc , tổ trưởng Trương mới ngẩng đầu lên Quách Hữu Bình, bảo: “Chúng quyết định cách chức đồng chí Điền Kiến Binh , về phần xưởng các ông sắp xếp công việc tiếp theo cho ông thế nào đương nhiên còn xem ý của xưởng trưởng Quách , chỉ cần khiến đồng chí Điền Kiến Binh thể kiểm điểm bản trong môi trường gian khổ thì chúng đều thành vấn đề.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-698.html.]
Lời ý là đồng ý cho nên trong lòng Diệp Bảo Châu cũng thở phào một tiếng, nghĩ đến lúc đầu Điền Kiến Binh quan tâm nguyện vọng của cô mà điều cô đến bộ phận nghiên cứu phát triển, bây giờ cô cũng xem xem ông định theo quản lý là sẽ từ chức đây?
Quách Hữu Bình liếc mắt , hỏi: “Mọi cảm thấy đồng chí Điền Kiến Binh nên đến nơi nào để kiểm điểm bản ? Là quét dọn nhà vệ sinh là bốc vác nguyên liệu?”
Nghe câu hỏi , bèn đưa mắt , trong lúc nhất thời cũng chọn thế nào nên đều Quách Hữu Bình: “Xưởng trưởng Quách, ông quyết định .”
Quách Hữu Bình sang Diệp Bảo Châu, Diệp Bảo Châu cũng đáp: “ cảm thấy thế nào cũng hết, xưởng trưởng Quách, ông quyết định là .”
Tổ trưởng Trương của tổ điều tra thấy bọn họ đùn đẩy tới đùn đẩy lui cũng thẳng: “Vậy thấy quét dọn nhà vệ sinh , nếu biểu hiện của ông thì chuyển sang bốc vác nguyên liệu.”
Tuy rằng bốc vác nguyên liệu là một môn việc thể lực nhưng dù vẫn thể diện hơn quét dọn nhà vệ sinh một chút, cũng coi như đợi ông biểu hiện sẽ cho ông lên một bậc.
Cuộc họp nhanh chóng giải tán, Diệp Bảo Châu và Quách Hữu Bình tiễn của tổ điều tra ngoài, ông vốn giữ bọn họ nhà xưởng ăn cơm, nhưng mấy còn vội về đón tết nữa cho nên trực tiếp rời ngay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quách Hữu Bình liếc mắt bộ phận bảo vệ ngay bên cạnh cổng xưởng, hỏi Diệp Bảo Châu: “Là cô thông báo cho ông là đây?”
Diệp Bảo Châu cho Điền Kiến Binh ông sẽ quét dọn nhà vệ sinh, cũng ngay tại trận ông sẽ chọn quét dọn nhà vệ sinh là từ chức, nhưng cô cũng chuyện với Điền Kiến Binh cho nên việc vẫn nên để Quách Hữu Bình .