Cao Hồng Anh  nhà Lưu Xuân Hoa cách xa chỗ ,  xe về đó cũng  hai tiếng đồng hồ thế nên nghĩ   cũng từ bỏ ý định,  kêu Lục Quốc Đống  chuẩn  đồ đưa cho bà  cầm về.
Lưu Xuân Hoa  thấy bọn họ  định tặng đồ tiếp cũng vội vàng bảo: “Đừng cho nữa, đừng cho nữa, tối qua Bảo Châu  tặng  nhiều đồ cho  , còn tặng nữa là năm     cũng  hổ lắm đó.”
Cao Hồng Anh  bà   như  cũng  miễn cưỡng nữa,  đó Lưu Xuân Hoa và Hạ Thu Mai xách đồ về nhà,  khi rời , Diệp Bảo Châu   với Hạ Thu Mai là mùng hai sẽ về nhà họ Diệp.
Bọn họ    một lúc thì  nhà họ Đường cũng xách một đống đồ tới. Diệp Bảo Châu liếc mắt , tổng cộng  bốn  qua đây, ngoại trừ cha Đường,  Đường, Lục Thiệu Lan và Đường Tử Hoa  thì bọn họ còn dẫn theo một bà mai nữa,   đội hình  là cô cũng đủ  lát nữa chắc chắn sẽ bàn đến chuyện kết hôn.
Tuy rằng cha Đường và  Đường   bác sĩ nhưng cũng là công nhân viên chức ở bệnh viện, mấy  bọn họ cũng đều quen  Lục Quốc Đống cho nên   nhà  chào hỏi ông  ngay.
Rất nhanh, Lục Thiệu Lan  kéo Đường Tử Hoa qua giới thiệu với Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy. Vẻ mặt của Đường Tử Hoa   lúng túng, thấy bọn họ cũng gọi một tiếng  và chị dâu,  đó lấy lì xì đưa qua, : “Đây là lì xì cho ba đứa nhỏ, xin hãy nhận cho.”
Diệp Bảo Châu  Đường Tử Hoa, chính là nam sinh mà cô và Lục Thiệu Huy  từng  thấy ở bệnh viện đợt ,  trẻ tuổi, trông phỏng chừng cũng chỉ  hai mươi ba, hai mươi tư mà thôi,    gầy, cũng  tính là  cao, từ mặt ngoại hình mà  thì quả thật  kém Lâm Tuấn Phong một chút nhưng con  trông cũng  hàm hậu.
Diệp Bảo Châu vốn  định nhận vì dù  vẫn   thông gia của , nhưng còn  đợi cô từ chối thì Lục Thiệu Huy  trực tiếp nhận lấy lì xì, còn cảm ơn: “Được,   nhận  đám trẻ, cảm ơn chú nhé.”
Diệp Bảo Châu liếc mắt  , khẽ bảo: “Còn  thành thông gia mà  nhận lì xì cũng nhanh tay quá nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-706.html.]
Lục Thiệu Huy  nhướng mày, nhẹ giọng bảo: “Bây giờ vẫn  thành thông gia nhưng lát nữa sẽ thành.”
Diệp Bảo Châu thầm  trộm một tiếng, xem  Lục Thiệu Huy cũng  thể cảm giác  đại khái là bây giờ Lục Thiệu Lan   gả  ngoài ,     nguyên nhân là   ở  nhà họ Lục  ,  là vì chuyện gì khác.
Sau đó,  Đường ở bên  cũng  đầu qua, trông thấy bên cạnh Diệp Bảo Châu còn  ba đứa nhỏ khác, đôi mắt cũng sáng rực như đèn pha ô tô, bà   tủm tỉm : “   Thiệu Lan  nhà các bà  ba đứa nhỏ giống  y như đúc, bây giờ  thấy  đúng là  sai một ly  cả. Nhìn thế nào cũng thấy tụi nhỏ quá giống ,  thật sự  phân biệt .”
Nói xong, bà   Diệp Bảo Châu    đám trẻ: “Ba thằng cún  hình như trông giống  hơn một chút nhỉ.”
Lục Thiệu Huy  thế khóe môi chợt giật vài cái,   lúc   đại viện cũng  một đám  vây quanh bọn họ  ngắm, phần lớn lời   cũng  là bây giờ ba đứa nhỏ càng ngày càng giống , khiến    mà trong lòng nhức nhối vô cùng.
Cao Hồng Anh cũng vui vẻ, vội vàng kéo  Đường qua giới thiệu cháu trai : “Lúc  mới chào đời tụi nó giống Thiệu Huy lắm, bây giờ lớn hơn   giống Bảo Châu hơn một chút.”
Mẹ Đường  bảo: “Đều  con trai lớn lên giống , điểm  cũng  sai tí nào .”
Chỉ đáng tiếc, Lục Thiệu Lan   con gái ruột của nhà họ Lục, bằng  dựa theo gen di truyền của nhà họ Lục, Lục Thiệu Lan chắc hẳn cũng  thể sinh  một thai nhiều bé, chẳng qua lời  bà  cũng  thể   vì  mà con trai bà  thích cũng là Lục Thiệu Lan.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi hàn huyên một lúc, mấy  cùng  xuống bàn dùng bữa. Mọi  đều là  quen cho nên bữa cơm  ăn cũng  vui vẻ, giống như những gì mà Diệp Bảo Châu  nghĩ đến  đó, ăn cơm xong   một lúc thì  nhà họ Đường  bắt đầu nhắc đến chuyện kết hôn.
Cao Hồng Anh    bọn họ  cho Đường Tử Hoa và Lục Thiệu Lan kết hôn, trong lòng      cho lắm, bà  bảo: “Kết hôn vẫn còn sớm quá, hai đứa nó quen  còn   nửa năm nữa mà.”