Ngày kế là mùng hai, Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy    hôm nay sẽ dẫn con về nhà họ Diệp. Hôm nay, Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống vẫn đang bận chuyện của Lục Thiệu Huy cho nên  khi ăn bữa sáng xong, hai  họ cũng chỉ  thể tự  đưa ba đứa con về nhà họ Diệp.
Ba đứa trẻ và hai  lớn, Diệp Bảo Châu cõng một đứa, hai đứa còn  do Lục Thiệu Huy phụ trách. Người đàn ông  lưng cõng một đứa, trong lòng cũng ẵm một đứa, cứ như   thẳng đến nhà họ Diệp. Chẳng qua cũng may mà hôm qua Hạ Thu Mai về nhà  mang theo  nhiều đồ về, cho nên một chuyến   bọn họ cũng  xách theo thứ gì theo cả.
Lúc  ngang qua đại viện, một đám  đều  chằm chằm  bọn họ và chào hỏi. Mấy  đàn ông  quan hệ  với Lục Thiệu Huy ngày   thấy bộ dạng hiện tại của  cũng bật  hô hố, : “Đồng chí Lục Thiệu Huy, tạo hình  của    nha,  khác tay trái một con gà, tay  một con vịt, còn  thì  lưng cõng một đứa con, đằng  ẵm một đứa con, xem chừng bình thường cũng  giặt tã  ít  đấy nhỉ.”
Lục Thiệu Huy lườm   một cái cháy mặt, thản nhiên đáp: “Giặt tã thì   ,  thích đấy,  bản lĩnh thì  cũng một  sinh hẳn ba đứa cho  xem nào.”
Người : …
Cái   so , chẳng ai  thể so  cả.
Lục Thiệu Huy lẩm bẩm  ngang qua bên cạnh bọn họ, còn   nữa chứ, cái đám chó  cũng    nào giống ,  thể một lúc  cha của ba đứa trẻ,  còn chê   giặt tã.
Giặt tã thì   , cái tã đó cũng thơm lắm đấy nhé!
Hai  đến đại tạp viện   mười một giờ, mùng hai tết đến  cũng  trẻ con đang đốt pháo,   thấy tiếng pháo, ba đứa nhỏ  lập tức hào hứng hẳn lên, thò cái đầu nhỏ   ngoài, vui vẻ đá chân kêu “ê a ê a.”
Diệp Bảo Châu phát kẹo cho mấy đứa trẻ đang chạy loanh quanh trong đại tạp viện,  đó mới đến nhà họ Diệp. Bên , nhà họ Diệp  sớm  Diệp Bảo Châu sẽ về cho nên  cơ bản  chuẩn  xong hết cơm nước.
Hoàng Quế Mỹ  thấy cô  tay  về đây cũng  nhịn  mà nhíu mày. Diệp Bảo Châu  đúng thật là keo kiệt,  lên  phó xưởng trưởng   mà tết nhất về nhà  đẻ chỉ mang  một tí thịt như thế? Lẽ nào xưởng bọn họ  phát phúc lợi  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-714.html.]
Cô  nhận lấy đồ từ trong tay Diệp Bảo Châu,  bảo: “Sớm  các em dẫn cả con tới đây phiền phức như  thì chị  kêu  cả em  đón em , hại các em bây giờ cũng  cầm  đồ gì về.”
Diệp Bảo Châu    ý tứ trong lời  của cô , chỉ lạnh lùng liếc mắt  cô  một cái, nhướng mày hỏi: “Hôm qua    nhờ  mang đồ về   , chị còn  chúng  mang gì về nữa?”
Diệp Bảo Thành  bảo: “Chị dâu  các em dọn cả nhà họ Lục về đây đấy mà.”
Hoàng Quế Mỹ thật sự ghét Diệp Bảo Thành  chết, chỉ trừng mắt   , : “Chú hai, chú cũng đừng  lung tung,  nào  suy nghĩ đấy , chỉ cảm thấy bọn họ dẫn cả con về, cầm theo đồ cũng  tiện cho nên mới  định kêu  cả chú  đón thôi mà.”
Diệp Bảo Châu  ha ha trong lòng: “Được , chị dâu, lời dễ  thì ai mà chẳng  , sáng sớm hôm nay lúc  dậy chỉ  thấy chị kêu  cả thu dọn đồ đạc, chứ  thấy chị gọi  cả  đón  .”
Hoàng Quế Mỹ lập tức nghẹn họng,   cô  chỉ khách sáo thôi ? Sao Diệp Bảo Thành còn túm chặt lấy cô   buông như thế, cũng may mà bọn họ  sắp chuyển  ngoài ,   cũng  cần  trông thấy   nữa!
Cho nên cô  cũng chẳng  đấu võ mồm với chú hai  nên nết , chỉ  bảo: “Chị cũng   gì , nếu chị  thì dù  bận đến  chắc chắn cũng sẽ gọi  cả em  đón .”
Diệp Bảo Trung cũng  giúp một tiếng,  Diệp Bảo Thành và : “Bảo Thành,  em cứ luôn hiểu lầm ý của chị dâu em thế, nếu   hôm nay chỉ  hai  vợ chồng em gái tới thì  chắc chắn   đón em  .”
Lúc , Hạ Thu Mai cũng  qua, liếc mắt  hai  em: “Được , mùng một tết  mà lắm mồm thế.”
Nói xong, bà   Diệp Bảo Châu, nhanh chóng kêu bọn họ thả con xuống.
Một năm gần đây Diệp Bảo Châu chỉ về nhà họ Diệp  đúng hai , tính   cơ bản cũng gần như  về nhà họ Diệp cho enen cũng chẳng  tính toán mấy chuyện  với Hoàng Quế Mỹ, chẳng qua  thấy Diệp Bảo Trung quả thật  đóng gói ít đồ đạc, hình như là sắp chuyển nhà cho nên cũng  hỏi: “Anh cả,  sắp chuyển nhà ?”