Cuộc họp   do Quách Hữu Bình chủ trì, nhưng nội dung cuộc họp  tương tự với ngày , đầu tiên là xưởng trưởng phát lì xì đầu năm cho  ,  đó là   báo cáo đơn giản về công việc trong tay mà tiếp theo đây  sắp ,  đó là tan họp.
Sau khi tan họp cũng  gần mười một giờ, Diệp Bảo Châu gọi Lâm Tú Giai  tìm  của bộ phận bán lẻ để thu thập báo cáo tiêu thụ  tết một chút,  đó mới theo Quách Hữu Bình cùng  khỏi phòng họp.
Ra đến bên ngoài,  vặn  thấy Điền Kiến Binh cũng  về phía bên , cô  híp mắt , theo bản năng nghĩ ông  tới đây để quét dọn vệ sinh  là  từ chức đây?
Điền Kiến Binh cũng  hai  đó, ông  giãn mày tươi   qua, khi đến  mặt hai  họ, ông   nhếch khóe miệng, : “Xưởng trưởng Quách, phó xưởng trưởng Diệp, chúc mừng năm mới.”
Diệp Bảo Châu thấy thần thái của ông  như  cũng  ngạc nhiên,  cơ bản  đoán   sự lựa chọn của ông  là gì: “Chúc mừng năm mới, đồng chí Điền Kiến Binh, bây giờ ông tới đây  thủ tục từ chức ?”
Điền Kiến Binh  thế chợt sững sờ, ông  còn   gì cả mà ả đàn bà  cũng  thể đoán  , thật chẳng thú vị gì cả, nếu  đoán    ông  cũng chẳng  vòng vo tam quốc nữa: “,  tới xin từ chức, bên   quyết định sẽ điều  tới  tổ trưởng bộ phận hành chính của xưởng thực phẩm Vượng Phúc, đây là thông báo điều lệnh của .”
Nói xong, ông  đưa tờ đơn trong tay qua cho Quách Hữu Bình: “Xưởng trưởng Quách, ông xem kỹ bản điều lệnh  ,  cũng   giả .”
Câu  ông    lớn tiếng, lúc  cũng  mới tan họp xong, vẫn còn một đám  vẫn  ,  thấy câu  cũng đồng loạt  đầu  qua, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-718.html.]
Điền Kiến Binh  cũng  một chút bản lĩnh đấy chứ,  cách chức,   tiến hành lao động cải tạo cũng thôi ,  mà  còn  cơ hội  điều tới nhà xưởng khác  tổ trưởng hành chính nữa? Thế  cũng bất ngờ quá  đấy?
Quách Hữu Bình cũng  bất ngờ, ông  nhận tờ giấy,  thấy nội dung bên  thật sự là điều Điều Kiến Binh đến Vượng Phúc, tuy rằng Vượng Phúc còn nhỏ hơn cả Dân Phúc nhưng đó cũng là một công xưởng   năm trăm ,  mà ông  còn  thể lên  một tổ trưởng nữa chứ, xem qua đợt tết  cũng  quan hệ  ít .
Diệp Bảo Châu cũng sáp tới  ké, đúng là điều động nhân sự thạt .   đó,  mà Quách Hữu Bình cũng  hề nhận  bất cứ một thông báo nào cả, Diệp Bảo Châu  một tiếng: “Chúc mừng ông nhé,  thể đổi sang một công việc  một cách dễ dàng như ,  còn   quản lý.”
Nghe giọng điệu   bâng quơ của cô, Điền Kiến Binh hừ một tiếng trong lòng, cái hôm chính thức  nghỉ tết , Quách Hữu Bình  cho Điền Kiến Binh hai sự lựa chọn, một là quét dọn nhà vệ sinh, một là từ chức. Hai sự lựa chọn  cho dù  chọn thế nào thì cũng đều  khiến  ấm ức, cho nên trong mấy hôm nghỉ lễ , Điền Kiến Binh vẫn luôn nghĩ ngợi   nên nên chọn thế nào mới .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu thật sự   quét dọn nhà vệ sinh  chuyện  cũng sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời ông  mất. Người khác   thấy ông  là sẽ nghĩ đến chuyện ông   quét dọn nhà vệ sinh ngay. Tuy rằng  khi quét dọn nhà vệ sinh ông  vẫn   cơ hội  điều chức, nhưng cho dù biểu hiện   đến cỡ nào và dù  thuyên chuyển công tác kiểu gì thì ông  cũng  thể lên  bí thư  nữa. Không thể  bí thư thì   vẫn sẽ luôn   sắc mặt của Quách Hữu Bình và Diệp Bảo Châu mà sống.
Thế  cũng thôi , hai  bọn họ còn cùng một giuộc nữa chứ, đều  mâu thuẫn với ông , nhất là Quách Hữu Bình. Thằng cha khốn nạn    nhịn nhục, giữ im ỉm chuyện từ mấy năm  đợi đến tận bây giờ mới lôi  báo thù ông , ai  thể đảm bảo trong ngày tháng  , hai  bọn họ sẽ  gây khó dễ cho ông  chứ?
Cho nên, mấy hôm nay nghĩ  nghĩ , ông  cảm thấy rời  mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất, nhưng   cũng   một cách  thể diện một chút,  thể để Quách Hữu Bình chê   .
Sau khi nghĩ thông , trong mấy ngày nghỉ tết ,  khác đều đang đón tết trong hân hoan và vui vẻ, còn ông   vì chuyện  mà chạy đôn chạy đáo  tìm  lo lót quan hệ, cuối cùng cũng đánh đổi  hồi báo chứ nào  nhẹ nhàng bâng quơ như Diệp Bảo Châu   chứ.