Chẳng qua, ông sẽ sự gian khổ trong quá trình gì, chỉ Diệp Bảo Châu đáp: “Coi cô kìa, tuy phạm nhưng đây suy cho cùng cũng là một bí thư, giờ quản lý cũng vấn đề gì ?”
Diệp Bảo Châu vội bảo: “Không , nào vấn đề gì , chỉ là chúng nhận thông báo gì cho nên bất ngờ mà thôi.”
Điền Kiến Binh nhướng mày, bảo: “Có khả năng là vẫn thông báo đến chỗ các cô chăng, cũng chỉ mới bên ý lúc qua ủy ban cách mạng sáng nay thôi, cho nên mới tự động lấy luôn thông báo, nghĩ lát nữa chắc hẳn các cô sẽ nhận điện thoại từ bên sớm thôi.”
Diệp Bảo Châu thế khóe môi bèn nhếch lên, đây rõ ràng là tự cửa mà, rõ rành rành như thế còn giả bộ gì hết, nghĩ đều ngu hết , chẳng qua, cô cũng chẳng đôi co với ông về mấy chuyện vớ vẩn , chỉ : “Chúc mừng ông nhé, đồng chí Điền Kiến Binh, cần quét dọn nhà vệ sinh, tiến hành cải tạo lao động nữa mà trực tiếp lên quản lý luôn, cũng việc cho , đừng phạm nữa nhé.”
Điền Kiến Binh mất hứng khi Diệp Bảo Châu chuyện, ở thời buổi hiện tại nào mà mắc , cần thiết nhấn nhá như ? Ông cúi mắt xuống: “Biết sai mà sửa mới là nhất, phó xưởng trưởng Diệp, thời buổi ai cũng khả năng phạm hết, cho nên cô cũng đừng luôn bắt chẹt của khác chịu buông.”
Nói xong, ông đầu sang Quách Hữu Bình: “Thế nào, xong ? Xưởng trưởng Quách, thể sắp xếp cho giúp thủ tục từ chức ?”
Quách Hữu Bình một tiếng, tuy rằng đây ông Điền Kiến Binh quét dọn nhà vệ sinh nhưng cũng sớm đoán đối phương sẽ vui lòng, chỉ là ngờ bản Điền Kiến Binh chủ động cửa , bây giờ cuối cùng thì cũng , đương nhiên cũng chỉ mong !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-719.html.]
Ông nhét tờ đơn trong tay về cho Điền Kiến Binh: "Được chứ, ông trực tiếp cầm tờ giấy qua văn phòng nhân sự ."
Điền Kiến Binh vốn tưởng rằng Quách Hữu Bình chắc chắn sẽ hỏi hỏi nhưng ông hề tò mò một tí nào về việc tại thể lên tổ trưởng hành chính của Vượng Phúc. Lúc , nhiều lời giải thích mà Điền Kiến Binh nghĩ xong từ sớm đều tác dụng gì nữa, trong lòng cũng bất mãn, nhưng liếc thấy ánh mắt sáng quắc của đám , trong lòng ông cũng chỉ đành thở một tức tối.
Ông cái đám khốn nạn vẫn luôn xem trò của ông , đợi khi ông dọn nhà vệ sinh chắc chắn sẽ tìm cơ hội để sỉ nhục ông , nhưng bây giờ trò đó bất thành cho nên lũ đó mới kinh ngạc như thế. bọn họ cũng nghĩ thử mà xem, ông bí thư nhiều năm như thế thể nhân mạch của , thể để mặc cho Quách Hữu Bình dày vò như chứ.
Ông nhận lấy tờ giấy, bảo: “Hay là ông với bên nhân sự một tiếng hộ , chuyện xử lý thật nhanh, cũng qua bên sớm một chút.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Quách Hữu Bình thế bèn liếc mắt trưởng khoa nhân sự vẫn xa, trực tiếp gọi: “Trưởng khoa Dịch, lát nữa phiền cô nhanh chóng xử lý thủ tục từ chức cho đồng chí Điền Kiến Binh, sắp xong hồ sơ cho ông để lát nữa nhà xưởng còn qua đây lấy nữa.”
Trưởng khoa Dịch nhanh chóng gật đầu: “ .”
Quách Hữu Bình Điền Kiến Binh, nhẹ giọng nhắc nhở: “Đồng chí Điền Kiến Binh, vốn dĩ ông phạm , bên nhất định ông xuống phân xưởng để tiến hành cải tạo tư tưởng, nhưng như cũng cảm thấy quá khó ông cho nên mới cho ông sự lựa chọn từ chức. Tuy rằng ông vẫn cải tạo mà điều nhưng hy vọng ông đến Vượng Phúc thể sửa đổi tật của , bằng ngày cho dù cách chức thì cũng còn may mắn như nữa .”