Diệp Bảo Châu còn  kịp đáp thì Lục Thiệu Huy   cô, giành  bảo: “Là xưởng trưởng ?"
Diệp Bảo Châu cũng  phí lời vô nghĩa nữa mà trực tiếp gật đầu: “, con lên  xưởng trưởng .”
Mợ nhà họ Cao lập tức “ôi chao” một tiếng: “Làm xưởng trưởng ? Có  thật  đó?”
Mọi  cũng hỏi Diệp Bảo Châu rằng đây   sự thật , Diệp Bảo Châu nhiều  xác định: “Là thật đấy ạ, xưởng trưởng ban đầu của chúng cháu lên  bí thư, bây giờ cháu  thế chức vị   của ông ,  xưởng trưởng.”
Lục Thiệu Huy  cô gái: “Cho nên Quách Hữu Bình gọi em về xưởng cũng là vì chuyện ?”
Diệp Bảo Châu ừm một tiếng: “Trong cuộc họp trực tiếp quyết định luôn, xưởng trưởng Quách  thành bí thư Quách,   em chính là xưởng trưởng của Dân Phúc .”
Được , cô  khẳng định đến như thế   chắc chắn đây chính là sự thật,  ở đại viện lập tức  một phen ngưỡng mộ, ngưỡng mộ nhà họ Diệp sinh  một cô con gái như , và cũng ngưỡng mộ Cao Hồng Anh  một cô con dâu như thế,  càng ngưỡng mộ Lục Thiệu Huy lấy  một  vợ như .
Phải  rằng,  đây mấy  bọn họ còn cảm thấy Diệp Bảo Châu  xứng với Lục Thiệu Huy, nhưng   thì  , chẳng qua chỉ mới hơn một năm thôi mà    một đường thăng chức từ một nữ công nhân trực tiếp lên thẳng thành xưởng trưởng! Đó chính là xưởng trưởng đấy! Sau   cơ bản Dân Phúc sẽ do cô định đoạt.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bảo Châu ,  đây là thím coi thường cháu, cháu  cháu bây giờ mà xem, thím  sắp  tiếp nhận nổi nữa !”
“ đó, cháu   thế nào mà  ,   nhoáng cái  lên  xưởng trưởng , thím nhớ cháu mới  phó xưởng trưởng   bao lâu thôi mà?”
“ là   bao lâu, mới  hơn nửa năm thôi, cháu   thế nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-733.html.]
Diệp Bảo Châu cũng      thế nào nữa,  khả năng là thời tới cản  kịp . Cô cũng khiêm tốn trả lời: “Xưởng chúng cháu  lớn, vận may của cháu cũng khá  cho nên mới thăng chức nhanh.”
Người ở đại viện  cũng   kẻ ngốc, nào  ai dựa  may mắn để từ một cô công nhân phân xưởng, chỉ tốn hơn một năm  trực tiếp trở thành xưởng trưởng chứ, cô  như  chỉ là khiêm tốn khách sáo mà thôi.
Lúc ,     Cao Hồng Anh và : “Cao Hồng Anh, hôm nay đúng là một ngày vui đấy nhé, con gái chị  lấy chồng,   Bảo Châu cũng lên  xưởng trưởng , đây đúng là một ngày đại !”
Cao Hồng Anh   lời  của   cũng lập tức bật  ha ha: “, hôm nay đúng thật là một ngày đại ,   uống thêm vài ly nữa ,  ăn hết cỗ nhà chúng   mới  về đấy nhé!”
…
Hôm nay Lục Thiệu Lan kết hôn, nhà họ Lục cũng  hào phóng, mỗi một mâm cỗ đều  thịt kho tàu, cá kho, thịt gà, thịt viên sốt… còn mời hẳn đầu bếp ở tiệm cơm quốc doanh tới nấu nướng, hương vị  cứ  gọi là quên  nhà , cho nên đám  ở đại viện cũng  khách sáo mà bảo: “Được đấy nhé, ăn  hết thì chúng  gói mang về.”
Mọi  ăn xong   sang Lục Thiệu Huy,  tiếp: “Thiệu Huy,   cháu  đối xử  với vợ cháu một tí nhé, công việc của   bận rộn, cháu  chăm sóc thật  cho ba đứa nhỏ nhà các cháu đấy.”
Lục Thiệu Huy cũng mừng  cho vợ , dù  thì phần vinh quang  cũng   tùy tiện  thể nhận ,  cũng  nở mày nở mặt đấy chứ, nhưng còn  kịp  gì thì Cao Hồng Anh  bật  ha ha: “Yên tâm , Thiệu Huy  dám , bây giờ tụi nhỏ dính nó lắm, nó   chăm cũng  .”
Về điểm , Diệp Bảo Châu cảm thấy Cao Hồng Anh   sai, vì Lục Thiệu Huy thường xuyên trông con cho nên tụi nhỏ cũng khá bám . Anh chăm con cũng  vất vả cho nên Diệp Bảo Châu cũng đính chính  hộ : “Phải đấy ạ, Thiệu Huy chăm con  lắm, bây giờ tụi nhỏ cũng thích chơi với  .”
Có cảm giác  khen ngợi nên khóe mắt của Lục Thiệu Huy bay lên vui vẻ,  cô gái  hắng giọng bảo: “Thì chả thế , con  với ,   trông thì ai trông.”
Mọi   sớm    , bây giờ cuộc sống nhỏ của hai vợ chồng nhà  càng ngày càng , cho dù là  khi  con  thì bọn họ cũng  từng đấu võ mồm cho nên sự lo lắng  đây của đám  cũng đều là uổng phí hết.