Hạ Thu Mai thấy cũng   nên vội vàng bảo: “Được , cũng gần đến giờ cơm , mau  tắm  ,   đây ngửi thấy  là mùi nước tiểu thôi.”
Vì thế Lục Thiệu Huy  xách ba thằng quỷ nhỏ  nhà vệ sinh. Lần  phạm  nên tụi nhỏ cũng ngoan ngoãn hẳn,  im  vòi nước, mặc cho cha  giúp kỳ cọ.
Hai vợ chồng tắm sạch sẽ cho ba đứa con từ trong  ngoài như rửa củ cải trắng, tốn hơn nửa tiếng mới tắm xong cho tụi nó.
Một trận ầm ĩ  qua   hơn bảy giờ, Diệp Bảo Châu cũng   đói,    còn buồn ngủ nữa cho nên cũng   ngủ mà trực tiếp ăn cơm chung với   luôn.
Bữa tối hôm nay  phong phú,  thịt gà mà tụi nhỏ thích ăn, cũng  sườn mà Diệp Bảo Châu thích, nhưng cho dù cô   đói thì cũng chỉ ăn  một ít như  mà  còn hứng thú lớn như ngày xưa nữa.
Có điều, sợ ngủ một giấc dậy  đói nên cô vẫn ăn, ăn  một nửa thì thấy chướng bụng,  đó một cảm giác buồn nôn trào lên cổ họng.
Mọi   cô,  qua một lúc, cổ họng cô  cảm giác  cơn nôn khan sắp trào lên.
Hạ Thu Mai thấy cô như  cũng  nhíu mày : “Sao thế,  dày con khó chịu ?”
Diệp Bảo Châu gật đầu: “ là   khó chịu, khá giống  .”
Lục Thiệu Huy mới bảo: “Ngày mai   tiệm thuốc mua ít men tiêu hóa cho em.”
Anh  dứt lời thì bạn nhỏ Lục Cẩm An lập tức  với giọng non nứt: “Chẳng  , trong bụng   em bé đó!”
Mấy   giọng điệu mềm mại nhưng  nghiêm túc của  bé đều sững sờ,  đó đều nhanh chóng bật  cả.
Đứa trẻ  đang  gì ? Trong bụng   em bé ? Ý là mang thai đấy ? Cậu bé  là cái gì ?
Diệp Bảo Châu cũng   tại  đột nhiên một đứa bé còn  đến ba tuổi như   đột nhiên thốt  câu đó, lúc  cô cũng  còn khó chịu nữa, chỉ  hỏi  bé: “Bé An, con   gì cơ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-747.html.]
An An ngẩng gương mặt nhỏ lên  cô, miệng vẫn còn đang nhai thịt,  kịp  gì nên   hai giành .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hằng Hằng cũng đáp với giọng  non  mềm như kẹo: “An An    em bé đấy ạ.”
Lần  thì Diệp Bảo Châu  xác định ý của tụi nhỏ chính là  bầu . Đáng tiếc, chuyện  thật sự   khả năng vì cha của tụi nhỏ  thắt ống dẫn tinh . Chuyện  cả hai  Hạ Thu Mai và Lưu Xuân Mai   từ  lâu ,   Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống cũng .
Cô còn   gì thì Lục Thiệu Huy  ho nhẹ một tiếng: “Trong bụng    em bé ,   chướng bụng đầy ,  dày  thoải mái mà thôi.
Hạ Thu Mai cũng  vui vẻ, bà   bây giờ Diệp Bảo Châu   khả năng sẽ mang thai nữa, nhưng cho dù là tình hình thế nào thì một đứa bé nhỏ xíu như   thể    câu đó cũng thật thú vị, vì thế bà   bảo: “An An ,  cháu  cảm thấy trong bụng   em bé?”
Đứa trẻ ngẩng cái đầu nhỏ lên, hừ một tiếng  đáp: “Lúc bụng thím  em bé cũng như  mà.”
Nói xong,  bé còn   vẻ mặt nôn ọe: “Giống y như  bây giờ , nôn mãi thôi.”
Gần đây, Lý Quyên – vợ của ủy viên Hồ nhà bên cạnh mang thai thứ ba, triệu chứng mang thai của cô  là nôn  dữ dội. Người ở một tầng lầu  của bọn họ đều  hết cho nên hiển nhiên ba đứa trẻ  cũng  . Được ,   thì    hiểu tại   bé  cảm thấy   mang thai em bé .
Lưu Xuân Hoa  : “An An thông minh quá, chuyện  mà cũng nghĩ đến ,   là   em trai em gái ?”
Bị bà  hỏi như thế, Hạ Thu Mai cũng chợt nghĩ như ,  đôi khi lời trong lúc vô tình của đứa trẻ đều là những lời thật lòng nhất, cho nên bà  cũng hỏi Hằng Hằng và Dương Dương: “Có  hai đứa các cháu cũng   sinh thêm một em trai và em gái ?”
“Cháu   .” An An chu cái miệng nhỏ, : “Cháu   đẻ chó con cho cháu cơ.”
Cậu bé  dứt lời, Hạ Thu Mai và Lưu Xuân Hoa  bật  hô hố, mà cơm trong miệng Diệp Bảo Châu cũng trực tiếp phun ,  đó cô ho sặc sụa.
Lục Thiệu Huy nhanh chóng rót nước cho cô, An An còn dùng giọng điệu mềm mại đề đạt ý kiến của : “Con  chó con màu trắng,   lông đấy nhé.”
“Con cũng  chó con.” Dương Dương cũng hào hứng giơ bàn tay nhỏ mũm mĩm của  lên tỏ vẻ tán thành: “Con cũng   đẻ chó con, con   Vàng…  Vàng…”