Lần  hai vợ chồng bọn họ cũng  dây dưa ở chỗ  nữa nên lập tức  dậy  khám phụ khoa, bên  đông  hơn một chút, lúc đang đợi ở bên ngoài, Diệp Bảo Chân  Lục Thiệu Huy: “Chắc   mang thai  nhỉ?”
Tuy rằng tối qua Lục Thiệu Huy cũng  từng nghĩ đến khả năng  , nhưng khi   cảm thấy xác suất  cao cho lắm,  điều, bây giờ bác sĩ   như   khiến  cũng  hoang mang: “Chắc... chắc là thế?”
Diệp Bảo Châu   giọng điệu  chắc chắn của  là lập tức   lo lắng: “Chắc cái gì, chính là   khả năng,  nào  lợi hại như thế ,  chịu một đao  mà vẫn  ?”
Lục Thiệu Huy: …
Lỡ như  lợi hại như  thật thì ,   kiểu gì cũng  thể phòng  nòng nọc nhỏ chạy trốn!
Chẳng qua,  cũng  thể  câu   , bằng  cô chắc chắn sẽ  tranh luận với ,  hắng giọng, phụ họa: “ thật, chắc là   , tuyệt đối sẽ   thai thứ hai!”
Lúc , Diệp Bảo Châu mới hít một  thật sâu,  nhanh  đó  đến lượt bọn họ. Điều trùng hợp là  , vẫn là bác sĩ  khám bệnh cho bọn họ   . Mỗi ngày bác sĩ đều khám cho nhiều bệnh nhân như thế nhưng vì chuyện thai sinh ba cho nên cũng nhớ kỹ bọn họ,  trông thấy bọn họ   là  hỏi: “Sao thế?”
Diệp Bảo Châu  tường thuật  thêm một , cuối cùng lập tức bổ sung thêm: “ chúng  quả thật  thắt ống dẫn tinh  mà, cho nên chắc hẳn   khả năng mang thai .”
Bác sĩ cũng   nhiều lời vô nghĩa mà trực tiếp bắt mạch cho cô, qua một lúc lâu  mới nhướng mày,  bảo: “ là hoạt mạch đây , căn cứ theo triệu chứng của cô thì bác sĩ    cũng  sai , cho nên  sẽ kê đơn  xét nghiệm m.á.u cho cô.”
Được ,   Diệp Bảo Châu  càng lo lắng hơn, cũng  tranh luận gì với bác sĩ nữa mà trực tiếp  xét nghiệm máu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đã là năm bảy mươi bảy , thiết  ở bệnh viện chắc hẳn cũng  đổi mới,   xét nghiệm m.á.u  cần  đợi hơn một tiếng đồng hồ như ngày  nữa, chỉ tốn hơn bốn mươi phút là   kết quả xét nghiệm m.á.u của Diệp Bảo Châu. Cô  một lúc, cũng  nhớ  liệu bên   xem thế nào nên trực tiếp cầm kết quả chạy đến phòng khám cho bác sĩ.
Bác sĩ liếc mắt ,  đó   Diệp Bảo Châu, trực tiếp  bảo: “Thật sự trúng thưởng  đấy, phần thưởng khó như thế mà các cô cũng trúng luôn , đúng là quả giỏi.”
Diệp Bảo Châu   lập tức nín thở, vội vàng  bác sĩ và hỏi: “ mang thai thật  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-753.html.]
Bác sĩ đặt đơn xuống, gật đầu: “ , cô mang thai thật ,  hơn một tháng  đấy.”
Diệp Bảo Châu  thế  mặt suýt chút nữa thì tối sầm , đầu óc lập tức trống rỗng. Cô thật sự  mang thai ,   khả năng như  ? Thắt ống dẫn tinh vô dụng hết háy ao?
Cô ôm ngực, liếc mắt   đàn ông,  đàn ông cũng dại , vẻ mặt sững sờ, bộ dáng  dám tin.
Cô  nhiều  xác định với bác sĩ: “Thật ?”
Cô  chuyện còn  lắp bắp, bác sĩ ho nhẹ một tiếng: “Thật, cô  mang thai .”
Cả  Lục Thiệu Huy cứng ngắc, đầu óc vang ong ong, mấy năm nay vì thắt ống dẫn tinh cho nên cuộc sống nhỏ của bọn họ trôi qua cũng  tồi,  bao giờ từng nghĩ sẽ  khả năng còn mang thai tiếp ,  ngờ chuyện mà  lo lắng ngày xưa, cách gần ba năm  thật sự xảy  .
Anh  sắp  cha!
Toi ,     khả năng sẽ  đánh mất!
Anh vẫn  chịu từ bỏ mà hỏi bác sĩ: “Kết quả kiểm tra  chắc chắn  sai chứ?”
Diệp Bảo Châu cũng hỏi: “,   kết quả kiểm tra  nhầm lẫn gì  ?”
Bác sĩ liếc mắt  vẻ mặt khó tin của hai  họ là cũng  thể hiểu , dù  thì Lục Thiệu Huy   cũng  chịu một đao : “Đương nhiên sẽ   chuyện nhầm lẫn gì ở đây , trừ phi các cô cung cấp hàng mẫu sai mà thôi.”
Lần  thì Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy cũng  còn gì để  nữa, dù  thì lúc bọn họ rút m.á.u cũng  tận mắt chứng kiến bác sĩ dán tên bệnh nhân , khi  xét nghiệm m.á.u cũng chỉ  một  bọn họ,   nhầm cũng  thể nhầm .
Diệp Bảo Châu cắn răng: “Hơn một tháng đúng ?”
Diệp Bảo Châu  một tiếng: “ , dựa theo kỳ kinh nguyệt   của cô đẻ xét thì cũng  bốn mươi ngày , con vẫn còn nhỏ lắm.”