Chắc là cô tức giận thật nên  tay  mạnh, đ.ấ.m lên  cũng  đau, bây giờ Lục Thiệu Huy cũng  dám kêu đau, tuy rằng cũng  oan uổng nhưng  vẫn liên tiếp gật đầu: “, là  của , nhưng  cũng  ngờ  thắt ống dẫn tinh  mà vẫn dính .”
Diệp Bảo Châu cũng buồn bực  c.h.ế.t mất, còn   ,  thắt ống dẫn tinh cả ,   còn  thể trúng ?
Lục Thiệu Huy   cô, hỏi: “Bây giờ nếu chuyện  xảy    chúng  cũng  quyết định vấn đề tiếp theo chứ?”
Diệp Bảo Châu lẩm bẩm: “Thế   xem  giải quyết thế nào hả, kêu thời gian  ngược  là   đeo bao cao su hả?”
Chuyện  thì Lục Thiệu Huy thật sự  , nhưng cách giải quyết vấn đề  cũng chỉ  hai mà thôi, hoặc là cần con, hoặc là  cần, nhưng cho dù là loại nào thì quyền quyết định đều  trong tay cô hết.
Anh khẽ thở dài một tiếng: “Nếu trong nhà  thêm một đứa con, chúng  vẫn  thể nuôi , nhưng chuyện  vẫn  xem ý của em. Mang thai  vất vả, đẻ con cũng  khổ cực, nếu em   thì chúng   giữ nữa.”
Diệp Bảo Châu    thể   chuyện  chứ,  thêm một đứa con thì bọn họ vẫn  thể nuôi  thật, nếu như là một cô con gái thì  càng  hơn, nhưng bây giờ con mới  bốn mươi ngày thôi, cô cũng   là mang thai một đứa  là hai đứa, là nam  là nữ nữa.
Cơn giận của cô vẫn  tiêu cho nên  chuyện với  đàn ông cũng  gắt gỏng: “Anh   đơn giản quá nhỉ, lỡ như  là đa thai thì    hả? Lại thêm hai, ba đứa con nữa,     hành c.h.ế.t em ?”
Lục Thiệu Huy  nuốt nước miếng, bây giờ  quả thật   chuyện  cho nên  nhanh chóng đáp: “Vậy chúng   đợi siêu âm nữa, trực tiếp bỏ luôn?”
Diệp Bảo Châu trực tiếp đảo trắng mắt, thầm nghĩ bây giờ cũng   cái gì  đau hết,   phẫu thuật cũng   , cô chịu một đao  chắc chắn sẽ đau như chọc tiết heo mất.
 bây giờ cô cũng    quyết định thế nào, chỉ đành hít một  thật sâu,   gì cả.
Thấy cô như thế, trong lòng Lục Thiệu Huy cũng nhạt thếch như nước lã, nhanh chóng bảo: “Hay là chúng  về nhà , bàn bạc với  xem thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-755.html.]
Diệp Bảo Châu cũng chỉ  thể như ,  đó  cùng  đàn ông  dậy,   khỏi hành lang phòng khám, nhưng  đàn ông  dẫn cô đến phía nam khoa, cô hỏi: “Anh   đấy?”
Lục Thiệu Huy nhíu mày: “Đã xảy  chuyện như thế,  nhất định  tìm bác sĩ hỏi cho rõ tình hình mới !”
Trong lòng Diệp Bảo Châu vẫn còn buồn bực chuyện mang thai, nhưng  đàn ông chắc chắn cũng  buồn bực, bọn họ  tìm bác sĩ hỏi cho  nhẽ, chỉ đáng tiếc phía bên nam khoa , viên bác sĩ ngày     còn  việc nữa,  hỏi mới  ông   nghỉ hưu .
Bác sĩ hội chẩn cho bọn họ giải thích với Lục Thiệu Huy: “Trước đây ở bệnh viện chúng  cũng từng xuất hiện trường hợp giống như  , nhưng  tính là sự cố điều trị.”
Lục Thiệu Huy   tới đây để tìm bác sĩ tính sổ,  chỉ   tại   thất bại mà thôi: “Tại   ba năm còn thất bại ?”
Bác sĩ trực tiếp kiểm tra cho , cũng  giống y chang như bác sĩ ở phụ khoa , chính là dây lỏng , khi  thắt cũng  chặt đến .
Lần  thì trong lòng Lục Thiệu Huy càng buồn bực hơn, cũng    tìm ai để  lý nữa.
Bác sĩ     an ủi: “Bác sĩ chúng  cũng    thấy loại tình huống  của , nếu  vẫn  thắt ống dẫn tinh  thì bệnh viện  thể  phẫu thuật miễn phí cho .”
Lục Thiệu Huy: …
Mẹ nó,   phẫu thuật nữa !
Hai  cùng rời khỏi nam khoa với tâm trạng buồn bực, kết quả  gặp  Lục Thiệu Lan, bây giờ Lục Thiệu Lan cũng đang mang thai, tháng cũng lớn ngang với Lý Quyên, phản ứng ở giai đoạn đầu cũng giống như Diệp Bảo Châu ngày xưa,   triệu chứng gì quá dữ dội,   đều đoán cô  mang thai con trai.l
Lục Thiệu Lan trừng to mắt,  về phía mà hai  họ  mới  , trong lòng  căng thẳng, theo bản năng nghĩ sức khỏe của  trai cô  cũng xảy  vấn đề  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô   Lục Thiệu Huy, hé miệng hỏi: “Anh, hai  …”