Diệp Bảo Châu bà lo lắng cho nên ôm bà , bảo: “Mẹ ơi, gì thì con đều hết, con cũng nghĩ kỹ cả , con cảm thấy thể trụ cho nên thật sự cần lo cho con .”
Hạ Thu Mai khuyên cô nên cũng chỉ đành thôi, đó bà tìm Lưu Xuân Hoa để than thở, Lưu Xuân Hoa thì : “Trời ơi, đây là vấn đề của hai vợ chồng trẻ chúng nó, bà cứ để chúng nó tự quyết định , còn nữa, Bảo Châu cũng sai , nếu thật sự mang thai một đứa con gái càng hơn ?”
Hạ Thu Mai cảm thấy Lưu Xuân Hoa xoay chuyển theo hướng gió cũng nhanh quá đấy, mấy hôm còn cùng bà cần thiết giữ, nhưng bây giờ trực tiếp đổi quan điểm, cũng còn ai đồng tình với bà nữa nên bà cũng chẳng nữa.
Nếu quyết định sẽ giữ đứa trẻ , Diệp Bảo Châu cũng cẩn thận hơn, chẳng qua vì thai kỳ vẫn còn sớm nên cô định chuyện ngoài. Về phần ba đứa nhỏ, cô cũng dự định sẽ giấu tụi nó, Lục Thiệu Huy cũng cảm thấy cần thiết với với ba thằng quỷ nhỏ gì.
vài chuyện vẫn thể tránh , bây giờ sức lực và tinh thần của cô đều dồn cả việc mang thai, nên về chuyện công việc cũng cần san sẻ, cho nên khi , cô cũng thành thật chia sẻ với Quách Hữu Bình về chuyện bầu.
Quách Hữu Bình tin cũng thấy khó hiểu, dù thì ba đứa con trai của cô cũng gần ba tuổi , giờ thêm thai thứ hai cũng bình thường. Bản ông cũng từng xưởng trưởng, hai năm cũng từng lơ là việc sản xuất trong xưởng cho nên ông thể san sẻ với Diệp Bảo Châu một chút: “Vậy , cô đừng bận rộn như nữa, nhà xưởng và phó xưởng trưởng Giang lo liệu , cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe là , chuyện gì thì cô thể sắp xếp cho Văn Tinh .”
Có sự ủng hộ của Quách Hữu Bình khiến Diệp Bảo Châu thấy nhẹ nhõm hơn ít, dù cũng nào cũng sẽ bằng lòng san sẻ công việc với cô: “Cảm ơn bí thư Quách.”
Mà khi Thẩm Văn Tinh chuyện Diệp Bảo Châu mang thai cũng cảm thấy kỳ lạ, bây giờ cô quen thuộc với nghiệp vụ của nhà xưởng , thể gánh vác một vài công việc cho Diệp Bảo Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-763.html.]
Sau đó, cô đưa tài liệu trao thưởng huân chương mùng tám tháng ba mà chuẩn xong cho Diệp Bảo Châu, hỏi cô: “Chuyện chị mang thai , ba đứa Dương Dương ? Tụi nhỏ phản ứng thế nào? Liệu phản đối ?”
Diệp Bảo Châu nhận lấy văn kiện và lướt qua: “Tụi chị vẫn , là sợ ba đứa tụi nó sẽ giữ miệng , chạy khắp nơi cho hết.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Văn Tinh bật : “Vậy chắc chắn vẫn cho tụi nó chứ, chị từ từ nghĩ xem đến khi sẽ với tụi nó thế nào .”
Diệp Bảo Châu cũng phản ứng của ba đứa trẻ khi sẽ em trai em gái, dù thì đó tụi nhỏ cũng chỉ chó con với mèo con, nhưng bây giờ cô vội vì dù đây cũng là chuyện của mấy tháng cơ mà.
Chẳng qua, tuy rằng thời gian tiếp theo cô ăn uống thanh đạm, cũng uống vitamin mà bác sĩ kê cho, còn ăn cả mứt do chính tay bà cụ Dương điều chế nhưng phản ứng thai kỳ vẫn còn.
Mấy triệu chứng trong thời gian như mệt mỏi, buồn ngủ, nôn khan vẫn rõ ràng, nhiều đều , chẳng qua là tiện hỏi mà thôi.
Bà cụ nhà họ Hồ ở bên cạnh hiển nhiên cũng thể , bà quan sát Diệp Bảo Châu thêm vài ngày nữa, cảm giác cô chắc chắn mang thai cho nên cũng trực tiếp với Lý Quyên: “Con , phản ứng của cô giống con hồi mới mang thai, chắc chắn mang thai , đây con còn khăng khăng cãi với là chướng bụng đầy gì đó nữa chứ.”
Tuy rằng Lý Quyên cho rằng Diệp Bảo Châu mang thai là chuyện khả năng cho lắm, nhưng sự khác thường của cô quá mức rõ ràng cho nên cô cũng sang nhà bên hỏi thẳng Diệp Bảo Châu xem tình hình thế nào.